Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đứng cạnh Đường Quý cũng hùa theo: “Đúng đấy, anh Quý chẳng tốt hơn thằng này cả trăm lần à?”

“Anh Quý là Đường soái, mà Đường Môn có mấy Đường soái trẻ tuổi thế này chứ?”

Đường Băng Vân cười lạnh: “Ngô Bình mạnh hơn anh Quý của các người cả trăm lần, biến hết đi, đừng làm tôi chướng mắt”.

Đường Quý lạnh mặt nói: “Đường Băng Vân, em đang chọc giận anh đấy!”

Ngô Bình cau mày, bắt đầu thấy bực: “Băng Vân bảo anh biến, không nghe thấy à?”

Đường Quý ngẩn ra, sau đó bật cười nói: “Thằng kia, tao biết mày rồi, nghe nói mày ngông trong buổi tiệc hôm qua lắm, nhưng thực lực của mày chưa là gì với tao đâu”.

Ngô Bình đầy vẻ khinh bỉ nói: “Mới là tu sĩ cảnh giới Luyện Khí mà dám vô lễ với tu sĩ Nhân Tiên vậy ư?”

Đường Băng Vân kéo Ngô Bình lại: “Anh ta là em trai của Đường Huyền”.

Ngô Bình cau mày: “Đường Huyền là ai?”

Đường Băng Vân thở dài một hơi: “Đường Huyền là cao thủ số một trong thế hệ trẻ của Đường Môn, ở cảnh giới Võ Thần rồi. Hơn nữa, mẹ của Đường Huyền và Đường Quý còn được người trong giang hồ gọi là Nguỵ phu nhân. Tuy bà ta mới chỉ ở cảnh giới Nhân Tiên thôi, nhưng lại thông thuộc rất nhiều thủ đoạn quỷ dị, đã từng giết được cả tu sĩ cảnh giới Địa Tiên rồi”.

Ngô Bình hừ lạnh nói: “Có mẹ ở cảnh giới Nhân Tiên, anh trai ở cảnh giới Võ Thần mà cũng dám ngông nghênh trước mặt tôi vậy ư?”

Chát!

Ngô Bình thẳng tay tát vào mặt Đường Quý.

Mặt Đường Quý nóng ran, gã bị đánh ngã xuống đất.

Bấy giờ, gã mới gào lên: “Mày dám đánh tao!”

Ngô Bình thờ ơ nói: “Tôi cho anh năm phút để gọi anh trai anh tới”.

Đường Quý cắn răng: “Được, mày cứ chờ đấy”.

Đường Quý tức giận bỏ đi, nghe vẻ là đi tìm anh mình thật.

Đường Băng Vân có vẻ lo lắng nói: “Ngô Bình, thật ra chúng ta không cần xung đột với anh ta làm gì. Mẹ của Đường Huyền có địa vị đặc biệt ở Đường Môn, là người mà em đang muốn lôi kéo”.

Ngô Bình hỏi: “Đường Quý cũng họ Đường mà, sao lại theo đuổi em được?”

Đường Băng Vân lại thở dài: “Anh ta không phải họ Đường đâu, mà là họ Tiêu. Ngày xưa, khi ba mẹ con họ bị truy sát, là trưởng lão Đường Hồng Y đã cứu họ rồi cho gia nhập Đường Môn. Nguỵ phu nhân đã cho các con của mình đổi sang họ Đường để bày tỏ lòng cảm ơn, đồng thời còn ra sức giúp đỡ môn phái”.

Ngô Bình: “Nói vậy thì Đường Quý và Nguỵ phu nhân đều là người của Đường Hồng Y à?”

Đường Băng Vân: “Cũng có thể coi là vậy, nên em không muốn gây mâu thuẫn với họ. Nhưng Đường Quý rất nhì nhèo, đáng ghét lắm”.

Ngô Bình cười nói: “Muốn lôi kéo được Đường Huyền thì phải đè đầu anh ta, không thì còn lâu tu sĩ Võ Thần mới chịu cúi đầu”.

Đường Băng Vân lo lắng nói: “Anh ta ở cảnh giới Võ Thần rồi, là cao thủ cảnh giới Nhân Tiên tầng thứ hai, anh có đánh lại được không?”


Ngô Bình nói: “Chắc được”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK