Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu bếp đi ra ngoài, sau khi đi, quản lý nghĩ tới điều gì, chợt lo lắng hỏi: "Thủ trưởng, đồ ăn có vấn đề gì sao?"

Ngô Bình: "Trong món ăn có độc. Chất độc không màu không vị, có thể đầu độc chết tiên tôn".

Quản lý run lên, vội vàng nói: "Thủ trưởng, do tôi làm không tròn bổn phận, xin hãy trừng phạt tôi!"

Ngô Bình lạnh lùng nói: "Trừng phạt ông có ích lợi gì sao? Ông cho rằng là đầu bếp hạ độc sao?"

Quản lý vội vàng lắc đầu: "Thủ trưởng, tuyệt đối sẽ không. Đầu bếp là do tôi đích thân tuyển chọn, chúng tôi rất thân, tôi cũng biết rõ về ông ta".

Ngô Bình: "Nếu ông ta là yêu ma thì sao?"

Quản lý sửng sốt, đúng vậy, nếu là bị yêu ma nhập vào, cho dù có quen thuộc cỡ nào cũng vô dụng!

Thấy ông ta không nói lời nào, Ngô Bình nói: "Được, ông về thì hãy trông chừng phòng bếp, đừng để cho chuyện tương tự như vậy phát sinh lần nữa".

Quản lý bếp nói: "Thủ trưởng, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức. Nhưng tôi lo lắng trong bếp ăn có yêu ma, những yêu ma này thật sự rất khó đề phòng".

Ngô Bình: "Tôi sẽ giải quyết vấn đề yêu ma".

Lúc này đầu bếp đã trở lại, hai người chạy việc cũng đi theo.

Ngô Bình mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật và thấy rằng một trong số họ có linh hồn kỳ lạ. Rất khó để tìm ra con quỷ, nhưng anh đã tiếp xúc với chúng rất nhiều, và anh cũng đã tìm ra một số mánh khóe.

Ví dụ, linh hồn của một người bị quỷ ám rõ ràng mạnh hơn người bình thường. Linh hồn của người này tương đối mạnh mẽ, không yếu hơn một cao thủ nhân tiên cảnh giới thứ hai, nhưng tu vi của anh ta rất yếu, chỉ ở cảnh giới luyện khí.

Hơn nữa, một người có linh hồn mạnh mẽ như vậy nhất định phải có thiên phú tốt, không thể nào làm chân chạy việc ở bếp được.

Anh nhìn chằm chằm vào người đàn ông và hỏi: "Anh tên gì?"

Người đàn ông cung kính nói: "Thưa thủ trưởng, tôi tên là Vương Tiểu Nhị".

Ngô Bình: "Vương Tiểu Nhị, anh xem đây là cái gì?"

Anh ném tám cái long ấn xuống đất, Vương Tiểu Nhị liếc nhìn: "Tôi không nhận ra".

Ngô Bình: "Nhặt đi".

Vương Tiểu Nhị tiến tới cầm lấy tám cái long ấn, nhưng vừa đến gần, anh ta đã bị một lực lượng vô hình đánh bật ra xa, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Ngô Bình biết ngay là anh ta có vấn đề, liền nắm lấy cổ tay anh ta, lạnh lùng nói: "Đúng là yêu ma!"

Đôi mắt của Vương Tiểu Nhị trở nên tối đen như mực, anh ta đột nhiên trở nên mạnh mẽ đến mức hất tay Ngô Bình ra. Nhưng Ngô Bình quá mạnh, anh ta vừa cử động cánh tay liền bị đè xuống đất, giãy giụa thế nào cũng vô ích.

Ngô Bình bóp mặt hắn, bắt hắn nhìn mình, lạnh lùng nói: "Tên yêu ma này đúng là to gan, dám hạ độc tôi à!"

Người đó cười ngặt nghẽo: "Lần này tôi không giết được cậu, lần sau tôi sẽ dùng thủ đoạn cao minh hơn, cậu chết chắc!"

Ngô Bình hừ lạnh một tiếng, lập tức kích hoạt một bí thuật ở tầng thứ ba của Như Lai Thần Công, gọi là Đại Phạn Chân Ngôn, chuyên dùng để trấn áp yêu ma quỷ quái.

Vừa tung chiêu ra, toàn thân yêu ma bốc ra một làn khói đen, kêu gào thảm thiết.

Ngô Bình lạnh lùng nói: "Nói mau, anh còn bao nhiêu đồng bọn, là những ai?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK