Anh rón rén hái xuống một trái đào, bổ thành miếng rồi đích thân đút cho Đường Tử Di.
Đường Tử Di ăn một miếng đào ngọt như tan ngay trong miệng. Sau đó có một nguồn năng lượng khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái từ dạ dày tản ra khắp cơ thể.
Ăn xong một quả đào tiên, Đường Tử Di như thể bị say, cô vùi vào lòng Ngô Bình ngủ ngon lành.
Ngô Bình mỉm cười bế cô lên giường, thơm một cái lên má cô rồi đi hái nốt những trái đào đã chín, bọc vào trong giấy mềm rồi cho vào không gian trữ đồ của chiếc nhẫn.
Sau đó, anh bắt xe đến nhà hàng Hoàng Tân ăn cơm rồi đi tới biệt thự Thái Khang. Hiện giờ anh đã cho thuê biệt thự Thái Khang nhưng thỉnh thoảng vẫn phải qua xem xét.
Khi anh đến biệt thự Thái Khang thì nhìn thấy Hạ Minh Ngọc đang ở trong vườn hoa còn Hạ Ninh thì đang chơi đùa với một chú mèo trong sân.
Hạ Minh Ngọc nhìn thấy Ngô Bình thì sững người lại, sau đó vô cùng mừng rỡ, nói: “Tiểu Ngô, cuối cùng cháu cũng xuất hiện rồi”.
Ngô Bình cười đáp: “Cô à, thời gian này ở đây cô đã quen chưa?”
Hạ Minh Ngọc cười đáp: “Quen rồi, môi trường ở đây vô cùng tốt. Cô và Tiểu Ninh đều rất thích”.
Hạ Ninh cũng ôm con mèo đi tới, hỏi: “Anh tới để hỏi tôi chuyện giúp anh làm thủ tục thực tập ở bệnh viện sao?”
Ngô Bình giật mình nhớ ra, đáp: “Đúng vậy, cô đã hỏi giúp tôi chưa?”
Hạ Ninh: “Tôi đã tìm viện trưởng hỏi rồi, anh có thể tới bất cứ lúc nào. Hiện giờ anh có thể làm một thực tập sinh dưới trướng tôi”.
Ngô Bình mỉm cười, anh thực sự cần một số kinh nghiệm thực hành y khoa để hoàn thiện khả năng chữa bệnh của mình.
“Được, đợi tôi có thời gian sẽ đến bệnh viện tìm cô”.
Bệnh viện mà Hạ Ninh đang làm việc là bệnh viện trực thuộc đại học Vân Kinh. Đây là một hệ thống bệnh viện nổi danh toàn quốc, về mọi mặt có thể xếp thứ năm. Ở đây có phòng nghiên cứu đạt tiêu chuẩn quốc tế. Có thể làm thực tập sinh ở đây đối với kỹ thuật y khoa của Ngô Bình rất có lợi.
Ngoài ra, Ngô Bình làm vậy còn do có nguyên nhân khác. Hiện giờ anh đang ở giai đoạn khai mở Linh Khiếu. Theo ghi chép của người đi trước, khi mở ra Linh Khiếu thứ ba và Linh Khiếu thứ sáu thì sẽ bị đổ bệnh, gọi là “thoái bệnh”. Đến lúc đó cơ thể sẽ vô cùng yếu ớt, thậm chí còn yếu hơn cả người bình thường.
Lần thoái bệnh đầu tiên gọi là tiểu thoái bệnh. Tiểu thoái bệnh là một cơn bệnh nặng nhưng sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng. Còn lần thứ hai gọi là đại thoái bệnh, có thể dẫn đến mất mạng, quá trình này vô cùng nguy hiểm.
Tiểu thoái bệnh thì thường chục ngày nửa tháng, nếu dài thì là nhiều tháng hoặc nửa năm. Ngô Bình tự tin mình sẽ nhanh chóng mở được Linh Khiếu thứ ba, đến lúc đó anh sẽ rơi vào tình trạng thoái bệnh. Thứ nhất không thể hành tẩu giang hồ, thứ hai không thể tu luyện, vậy lúc đó anh có thể đến bệnh viện thực tập, nhân cơ hội này nghiên cứu kỹ hơn về kỹ thuật y khoa.