Buổi tiệc bắt đầu được hơn nửa canh giờ thì người mặc áo bào bạc lên trước nói: "Các vị khách quý, sau đây xin mời Vương Mẫu giảng pháp!"
Vương Mẫu miệng vàng lời bạc, bắt đầu giảng giải đạo pháp, đến các vị Đạo Tổ cũng nghiêm túc lắng nghe, đây chính là trọng điểm của pháp hội Dao Trì, giảng pháp!
Ngô Bình chăm chú lắng nghe, thu hoạch được rất nhiều.
Vương Mẫu giảng pháp xong thì buổi tiệc cũng tàn, mọi người ai về nhà nấy nghỉ ngơi.
Trở về núi thần chưa bao lâu thì có một vị Đạo Quân tới chào hỏi. Phiêu Miểu Đạo Quân mời người đó vào phòng khách, người này tỏ thái độ muốn đặt cược cho Ngô Bình, lần này đến là để xác nhận thực lực của Ngô Bình, từ đó càng chắc chắn hơn với phán đoán của mình.
Nghe ông ấy nói vậy, Ngô Bình nói: "Tiền bối, có người đặt cược cho trận đấu giữa bọn tôi sao?"
Đối phương gật đầu: "Ừm, rất nhiều người tham gia, tôi thấy lần này phải có đến hàng nghìn tỷ đồng Thần Long đặt cược cho hai cậu đấy".
Ngô Bình trầm tư.
Nói chuyện với nhau vài câu thì người này hài lòng rời đi, càng có lòng tin với Ngô Bình hơn.
Người này vừa đi lại có người khác tới, mục đích cũng giống người trước, chính là tới xác nhận thực lực của Ngô Bình, xem anh có xứng để họ cược không.
Hết người này tới người khác tới, Ngô Bình thấy phiền nên dứt khoát để Lam Hâm đi tiếp khách, còn anh thì ra sau nhà chuyên tâm tu luyện.
Tu luyện một lúc, anh lấy ra một phần thiên thạch mình mua từ thành Thiên Thạch, định xem thử bên trong nó có gì.
Tuy anh đã biết từ trước trong thiên thạch có gì nhưng có những thứ chỉ khi tận mắt nhìn thấy mới phát hiện ra được điểm huyền diệu của nó.
Anh tìm ra được ba mươi hai tảng thiên thạch có điểm chung trong số tất cả thiên thạch. Điểm chung đó chính là bên trong đều phong ấn thần dược!
Là một thầy luyện đan, anh rất muốn biết dược liệu ở thiên ngoại sẽ như thế nào. Có phải sống trong môi trường thiên đạo hoàn chỉnh, hiệu quả của số dược liệu này sẽ hoàn mỹ hơn không?
Mở tảng thiên thạch đầu tiên ra, bên trong có một cái cây nhỏ, trên cây có sáu quả be bé trông như bạch ngọc, to bằng quả óc chó. Lá của nó cũng giống ngọc thạch, toả ta mùi hương thoang thoảng.
Vừa nhìn thấy cây này, Ngô Bình đã nhận ra ngay, cây này tên là Ngọc Linh, quả nó tên là quả Ngọc Linh, là một loại thần dược cực kỳ hiếm có.
Trong thiên thạch có không gian tự hình thành, thế nên cây Ngọc Linh được bảo tồn toàn vẹn, dược lực không hề tổn thất chút nào. Anh hái một quả Ngọc Linh xuống ăn, nhai nhóp nhép vài cái rồi nuốt xuống bụng, cảm nhận dược tính của quả Ngọc Linh, cảm nhận có gì khác biệt giữa dược liệu ở thiên ngoại và ở Khuyên giới hay không.
Quả Ngọc Linh xuống bụng, chẳng mấy chốc đã hoá thành mấy chục loại dược lực huyền diệu, lan truyền khắp người anh. Dược lực rất thuần tuý, hoàn mỹ, hơn xa tất cả những loại thần dược trước đây anh từng dùng!
Hai mắt anh sáng hẳn lên: "Dược tính thật hoàn mỹ, lẽ nào tất cả dược liệu ở thiên ngoại đều như thế này sao?"
Anh nhận ra, nếu dùng số dược liệu hoàn mỹ này luyện đan thì có thể anh sẽ luyện ra được đan dược cấp bất tử cao cấp hơn!
Đan dược bất tử không những có thể giữ được dược hiệu trong thời gian dài mà hiệu quả của nó còn mạnh mẽ hơn đan dược truyền kỳ rất nhiều. Với thực lực của Ngô Bình bây giờ, anh vẫn chưa thể luyện chế ra đan dược cấp bất tử. Nhưng nếu anh có đủ dược liệu thiên ngoại thì biết đâu có thể thành công.
Ngô Bình lại mở tảng thiên thạch thứ hai ra, bên trong là một loại thảo dược năm màu rực rỡ, mỗi một chiếc lá đều có đạo văn ẩn hiện, thần quang lấp lánh.