Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, Ngô Bình bay vút lên cao rồi nhìn xuống dưới, nói: “Ở khu vực này có cả trăm triệu người, ngươi hãy cho họ vào thế giới của ngươi trước”.

Thần núi gật đầu, một tia thần quang bay ra rồi lơ lửng trên không.

Ngô Bình động thần niệm một cái, trong đầu mọi người đều vang lên giọng nói của anh: “Ta là Đại đế Thiên Võ, đất nước không còn nữa nên ta sẽ đưa mọi người đến một nơi an toàn, vì thế đừng hoảng loạn”.

Anh vừa nói xong thì Thần núi đã phóng rất nhiều tia thần quang ra, mọi người dân ở dưới mặt đất đều bay lên rồi tiến vào trong Thần núi.

Ngô Bình cũng đi vào đó theo, trong Thần núi có một thế giới rất rộng, anh đáp xuống một đại lục na ná đại lục Hồng Hoang, thậm chí đến môi trường cũng giống y hệt.

Mọi người dân được đưa đến đây một cách an toàn, trước khi họ đáp xuống đất thì bên dưới đã có nhiều ngôi nhà cao lớn xuất hiện, các thành trì nổi lên, thôn xóm cũng được hình thành.

Người dân vào ở trong nhà mới với đầy đủ thiết bị gia đình. Bên ngoài thành trì đã xuất hiện ruộng đất để họ cày cấy.

Ngô Bình thấy mọi người dân đều rất hài lòng nên cười nói: “Được lắm, đúng là cường giả sống qua nhiều kỷ nguyên có khác”.

Thần núi: “Ta cũng đón những người khác tới đây nhé”.

Dứt lời, Thần núi đã chuyển thêm nhiều người vào đây, hầu hết mọi người ở bên ngoài đều đã được đón vào đây.

Khi người dân ổn định chỗ ở xong, Thần núi chợt phóng ra một luồng khí tức kỳ diệu, nó như dung hợp với một sức mạnh nào đó. Một tiếng sau, Thần núi đã được bao trùm bởi thần quang, khi thần quang biến mất, một cô gái xinh đẹp mặc váy tím xuất hiện.

Cô ấy đi đến trước mặt Ngô Bình rồi cười nói: “Chủ nhân”.

Ngô Bình vẫn còn ngỡ ngàng: “Sao ngươi lại biến thành nữ?”

Thần núi: “Đây không phải ý của tôi, mà là tâm ý của người dân”.

Ngô Bình: “Được rồi, tuỳ ngươi”.

Thần núi: “Xin chủ nhân đặt tên cho tôi, sau này tôi cũng có thể xuất hiện trên đời rồi”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Lấy tên là Lý Thần Sơn đi”.

Thần núi cười nói: “Cảm ơn chủ nhân, sau này tôi sẽ tên là Lý Thần Sơn”.

Lúc này, Ngô Bình không còn phải lo về người dân nữa, vì thế anh thấy nhẹ người hẳn: “Lý Thần Sơn, sau này cô hãy trông nhà cẩn thận cho tôi”.

Lý Thần Sơn: “Tuân lệnh!”

Ngô Bình về nhà rồi tiếp tục tu luyện, hiện giờ anh đã tiến vào cảnh giới Thánh Vương, anh là người đầu tiên từ xưa đến nay có thể làm được điều này nên có nền móng rất vững chắc.

Cảnh giới Thiên Thánh được gọi là Thánh sư, cảnh giới Thành Thánh là Thánh Tôn, thật ra bây giờ, thực lực của Ngô Bình đã trên Thánh Vương rồi. Nhưng dẫu sao cảnh giới này cũng có điểm kỳ diệu nên anh quyết định sẽ tu luyện đến cuối.

Thánh Vương có ba cảnh giới là Thánh Minh, Thánh Vệ và Giáo Hoá.

Cảnh giới Thánh Minh giúp tu sĩ đạt đến trình độ cao thâm trong lý giải về trật tự vũ trụ và vạn vật trên đời. Thế giới này không còn nhiều thứ có thể khiến Thánh Vương nghi hoặc nữa.

Ngô Bình đã sở hữu riêng một vũ trụ rồi nên cảnh giới này không có gì là khó với anh cả, gần như loáng cái anh đã tu luyện xong, giờ chỉ cần củng cố tu vi nữa thôi.


Sau đó, anh tếp tục đột phá Thánh Vệ. Thánh Vệ tương tự như cảnh giới Thánh Binh, giờ thực lực của anh đã đủ mạnh để bồi dưỡng ra thánh vệ mạnh mẽ hơn. Thánh Vệ được chia thành ba cấp là nhất đẳng, nhị đẳng và tam đẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK