Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Học xong lễ nghi thì cũng gần đến giờ, Ngô Bình lại xuất hiện trước mặt Cừu Quang Thái.

Cừu Quang Thái hài lòng gật đầu, cười nói: “Rất có khí phách. Tốt lắm!”

Sau đó hai thầy trò cùng đi đến nơi tổ chức đại hội bái sư, lễ đường của Huyền Minh Giáo.

Có rất nhiều đang tất bật ở lễ đường. Những người tham gia cũng lục tục đến nơi.

Ngô Bình không biết rõ về người của Huyền Minh Giáo. Mỗi khi có ai xuất hiện, Cừu Quang Thái sẽ nói cho anh biết thân phận, chức vụ và sức ảnh hưởng trong giáo của người đó. Dĩ nhiên, cũng có những người mà Cừu Quang Thái không hề giới thiệu, điều này chứng tỏ đó là người không quan trọng, không đáng nhắc đến.

Lúc này có một ông lão vừa thấp vừa gầy chầm chậm tiến vào, theo sau là hai trưởng lão của Huyền Minh Giáo.

Người này vừa vào điện, Cừu Quang Thái đã ra nghênh đón, âm thầm nói với Ngô Bình: “Đây là La Tuế, một trong Ngũ lão Huyền Minh. Ngũ lão Huyền Minh là năm trưởng lão có tu vi cao nhất và sức ảnh hưởng lớn nhất Huyền Minh Giáo. Trong tay họ chưa chắc có quyền lực lớn mạnh, nhưng sức ảnh hưởng lại lớn vô cùng, đặc biệt là có địa vị cực kỳ cao trong lòng các trưởng lão”.

“Ôi, La trưởng lão có thể đến đây thì tốt quá rồi”.

La Tuế cười nói: “Tiểu Cừu nhận được một đệ tử thiên tài, tôi chắc chắn hải đến xem chứ”.

Cừu Quang Thái bèn kéo Ngô Bình ra trước mặt, cười bảo: “Lão La, chính là cậu ấy, Ngô Bình”.

La Tuế khẽ gật đầu: “Tuổi trẻ tài cao. Luyện Khí tầng mấy rồi?”

Ngô Bình đáp: “Thưa tiền bối, vừa mới Nhập Sát ạ”.

“Nhập Sát. Ừm, tốt lắm. Tôi cảm nhận được khí tức của Thiên Sát. Tiểu Cừu đưa bùn Thiên Sát cho cậu ấy rồi à?”

Cừu Quang Thái đáp: “Cũng không có gì tốt, chỉ có bùn Thiên Sát ấy có chút công dụng”.

La Tuế bảo: “Tốt lắm”.

Sau khi đưa La Tuế vào chỗ ngồi, một người đàn ông mặc áo trắng đội mũ cao tiến vào, theo sau là vài tu sĩ trẻ tuổi.

Nhìn thấy người này, Cừu Quang Thái hơi nheo mắt lại, nói với Ngô Bình: “Đây là chồng của người con gái thứ hai của giáo chủ, tên Liễu Truyền Tân. Các đệ tử của ông ta đều khá mạnh, không kém đại sư huynh và nhị sư huynh của con”.

Liễu Truyền Tân bước đến, cười bảo: “Quang Thái, anh đến chúc mừng chú đấy”.

Cừu Quang Thái vội vã tiến lên vài bước, cười nói: “Anh hai, chuyện nhỏ nhặt như nhận đệ tử, làm sao dám quấy rầy anh”.

Liễu Truyền Tân đáp: “Như thế không được. Nghe nói đệ tử mà chú nhận là thiên tài số một trong lịch sử Huyền Minh Giáo, anh phải đến xem chứ”, nói xong bèn đưa mắt quan sát Ngô Bình.

Lúc này, một giọng nói chói tai vang lên. Đó là một nam đệ tử đứng sau Liễu Truyền Tân, còn rất trẻ, có lẽ chưa đầy hai mươi.

“Sư tôn à, gì mà thiên tài bậc nhất Huyền Minh Giáo chứ, con nghĩ là khoác lác thôi”.

Liễu Truyền Tân sầm mặt: “Kim Bảo, con đang nói gì vậy hả, sao con dám vô lễ như thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK