Song anh vẫn kìm lại lửa giận, đoạn bảo: “Cậu muốn cưới Ngô Mi và Mỹ Ngọc cũng được thôi, nhưng chúng tôi vừa đắc tội một nhóm người, cậu có thể giải quyết giúp chúng tôi không?”
Trang Sinh vỗ ngực: “Có chuyện gì, em sẽ giúp mọi người giải quyết”.
Ngô Bình đáp nhẹ: “Được, tôi sẽ cho cậu cơ hội”.
Anh nói vậy vì cảm ứng được có người đang đến đây rất nhanh. Quả nhiên, lời vừa dứt, một nhóm tu sĩ đã đặt chân đến viện, có người rống lên: “Chủ nhân của kiệu đang ở đâu, ra đây ngay cho tôi!”
Nghe thấy giọng nói to rõ kia, Trang Sinh thoáng biến sắc. Khí thế ấy sao lại giống Chân Tiên thế này!
Ngô Bình bảo: “Rắc rối đến rồi đấy. Cậu đi giải quyết đi”.
Sắc mặt Trang Sinh liên tục thay đổi: “Chuyện này…”
Tả Linh Phong cười ha ha: “Họ Ngô kia, anh tưởng Long Kinh cũng là chốn thôn quê hẻo lánh à? Người ở đây đâu phải là người mà anh đắc tội được kia chứ?”
“Chát!”
Tả Linh Phong còn chưa nói xong đã bị Ngô Bình tát vào mặt. Cậu ta trợn ngược mắt rồi ngất đi.
Ngô Bình quay người bước ra ngoài, các bạn học của Ngô Mi vội vã ra hóng chuyện. Do dự một hồi, cuối cùng Trang Sinh vẫn đi ra theo anh.
Một nhóm người đang hung hăng đứng canh chừng bên kiệu. Thấy đám Ngô Bình bước ra, một người trầm giọng bảo: “Qua đây chịu chết đi!”
Ngô Bình đáp: “Bảo tôi chịu chết? Các người có tư cách sao?”
Hắn cười khẩy: “Thanh Ngưu Cung có ai mà không giết, khai họ tên ra!”
Ngô Bình hờ hững nói: “Các người cũng không có tư cách biết tên tôi”.
Hắn nổi giận, bèn bay lên rồi chỉ vào Ngô Bình. Bình thường với đòn chỉ tay này của hắn, đối phương sẽ bị lực ngón tay đâm xuyên qua cơ thể, Nhưng lần này hắn đã chỉ tay rất lâu mà Ngô Bình vẫn không hề hấn gì.
“Chỉ pháp của anh có vấn đề rồi. Đây mới là chỉ pháp”. Dứt lời, anh bay lên rồi chỉ tay vào. Lồng ngực hắn lập tức nổ tung thành một lỗ máu, khiến hắn gào thét thảm thương.
Rồi Ngô Bình cất tiếng: “Đứng im!”
Nói xong, mấy chục người đang đứng ở đây đều cứng đờ, không động đậy được.
Đoạn Ngô Bình quay lại, vỗ vai Trang Sinh vẫn đang ngẩn ngơ: “Tôi đã cho cơ hội mà cậu không nắm bắt được, cậu vẫn nên từ bỏ ý định đi”.
Mọi người quay lại đại sảnh với tâm trạng phức tạp vô cùng. Anh trai của Ngô Mi sao lại mạnh đến thế nhỉ?
Những người bạn học không gặp nhau đã lâu nhưng vẫn rất thân thiết, chuyện trò không dứt. Chẳng mấy chốc Ngô Mi và Mỹ Ngọc đã bị người ta vây kín xung quanh, bỏ lại Trang Sinh bơ vơ.
Ở đây vốn có hai cô bạn học gả vào gia tộc bán thần. Trước đó cả hai được mọi người xúm xít vây quanh, bây giờ đột nhiên bị phớt lờ nên tức giận vô cùng.
Một cô gái cười khẩy: “Bây giờ người tu tiên chẳng có địa vị gì đâu. Trước đó chồng tôi đến một môn phái, tông chủ ở đó còn quỳ gối trước mặt anh ấy!”
Cô gái còn lại được gả vào gia tộc bán thần cũng lên tiếng: “Thì đấy. Hôm qua bố chồng tôi đã giết chết một Chân Tiên, mọi người có đoán được nguyên nhân không?”
Lập tức có người tiếp lời hỏi: “Tại sao vậy?”
Cô bạn học ấy bèn mỉm cười: “Bởi vì bố chồng tôi thích con gái của người đó, nhưng đối phương lại không chịu tặng con gái cho bố chồng tôi”.
Nghe đến đây, tâm trạng của mọi người đều rất phức tạp, nghĩ bụng bố chồng của cô ta thật thất đức.