Hoa Giải Ngữ thở dài nói: “Đây là người phụ trách sắp tới của Thiên Long, chủ nhiệm Thôi Bính Huy”.
Thôi Bính Huy nói: “Chào Long chủ”.
Ngô Bình cười đáp: “Chào chủ nhiệm Thôi, không biết nhiệm vụ và chức trách của ông là gì?”
Thôi Bính Huy: “Hỗ trợ các công việc thường ngày của Long chủ, đồng thời nhận lệnh từ cấp trên”.
Ngô Bình: “Giờ tôi vẫn là Long chủ đúng không?”
Thôi Bính Huy: “Đương nhiên, hiện giờ thì cậu vẫn là người phụ trách của Thiên Long”.
Ngô Bình gật đầu: “Chủ nhiệm Thôi, tôi có việc nhờ ông giúp đây. Tà ma đã xuất hiện ở một nơi, ông có thể trấn áp nơi đó giúp tôi được không?”
Thôi Bính Huy không nghĩ nhiều, ông ta cũng từng xử lý việc liên quan đến tà ma rồi nên nói ngay: “Được”.
Ngô Bình nói với Hoa Giải Ngữ: “Hoa Giải Ngữ, cô phải tuân thủ quy định, giờ đi tiếp nhận điều tra đi, tôi và chủ nhiệm Thôi phải đi làm nhiệm vụ rồi”.
Hoa Giải Ngữ không biết Ngô Bình định làm gì, nhưng vẫn nghe lời: “Vâng”.
Ngô Bình vung tay lên, một luồng sức mạnh kết nối anh với Thôi Bính Huy lại, sau đó hai người bay lên cao rồi tiến về phía đảo Thanh Long.
Hiện nay, Kim Huyền Bình đã nhận được tin tình báo của Ngô Bình, hi vọng ông ấy có thể ở lối đi của tà ma.
Kim Huyền Bạch đang ngồi uống trà và trò chuyện với các thuộc hạ thì nhân được tin của Ngô Bình, ông ấy suy nghĩ rồi nói: “Mở đại trận”.
Thì ra đảo Thanh Long có khe hở không gian nên có thể chủ động mở thông đạo. Nhưng họ rất ít khi làm vậy, tổng cộng chưa quá ba lần. Dẫu sao phòng ngự tà ma đã đủ mệt lắm rồi, ai rảnh đâu mà mở cửa mời chúng đến.
Nhưng Kim Huyền Bạch khá hiểu Ngô Bình, biết anh sẽ không vô cớ mở lối vào cho tà ma.
Loáng cái, đã có một khe hở cực lớn xuất hiện trên bầu trời của đảo Thanh Long. Khe hở này đen kịt, nối liền với một thế giới lạ lẫm.
Thôi Bính Huy theo Ngô Bình đến đây xong thì có một dự cảm không lành, ông ta nói: “Long chủ, chúng ta…”
Ngô Bình hô lên: “Chủ nhiệm Thôi, hôm nay ông hãy chỉ huy Thanh Long Quân dốc toàn lực đối phó”.
Dứt lời, anh léo Thôi Bính Huy rồi lao về phía khe hở, tới thế giới của tà ma.
Đây không phải lần đầu, Ngô Bình đến thế giới của tà ma nên anh đã hiểu một phần về nơi này. Vừa vào trong, anh đã xông về phía một tà ma đang ngẩn ngơ rồi chém giết.
Thôi Bính Huy vô cùng căng thẳng, hét lớn lên và bắt đầu chống trả tà ma đang tấn công mình. Thực lực của người này chỉ mới là Địa Tiên sơ kỳ, sức chiến đấu có hạn, vừa xông lên là đã bị tà ma khống chế.
Ngược lại, Ngô Bình thi triển ý nghĩa võ đạo mới học được, mỗi đấm đều có thể hủy diệt hoặc làm tà ma trọng thương, sau đó thì ném chúng vào lò luyện Minh Thần, luyện thành đan sinh mệnh. Có một số tà ma mạnh còn có thể luyện thành đan nguyên anh.