Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nói đi là đi, anh đưa theo Tạ Phi và Khương Tích. Còn Lý Huyền Bá thì ở lại theo Thánh tăng học nghệ.

Về đến quân doanh, Ngô Bình hỏi Tạ Phi: “Sao đột nhiên người Thân Độc lại biến mất chứ?”

Tạ Phi: “Tôi nghe người trong giới tu hành nói có một vị Chân quân bị giết. Người của nước Thân Độc sợ bị liên luỵ nên không dám tới xâm lược nữa”.

Ngô Bình không ngờ, giết một Chân quân lại có uy lực lớn đến vậy.

Vốn giờ anh đã có thể rời khỏi Tạng Nguyên, nhưng trong lòng anh vẫn canh cánh về Thánh Cảnh Thiên Tuyết. Lối vào thánh cảnh này rốt cuộc nằm ở đâu kia chứ?”

Hôm đó anh lại tới khu vực xung quanh lượn vài vòng nhưng không phát hiện ra gì cả. Hai ngày liền không thu hoạch được gì nên anh cũng không muốn lãng phí thêm thời gian, đành cùng Khương Tích ngồi máy bay quay lại Thiên Kinh.

Về đến trụ sở của Thiên Long đã là bảy giờ tối. Anh sắp xếp chỗ ở cho Khương Tích rồi nhờ mẹ mình chăm sóc cho cô ấy.

Việc ở Tây Nam coi như đã kết thúc viên mãn, Ngô Bình bảo Hoa Giải Ngữ báo cáo lại với cấp trên. Đương nhiên, việc ở chùa Kim Đỉnh thì anh không nhắc tới.

Mấy ngày nay ở Tạng Nguyên, anh ăn không ngon ngủ không yên, anh rất nhớ những món ngon của Lina. Cho nên vừa quay về, anh lập tức bảo Lina chuẩn bị một bàn tiệc lớn để đánh chén một bữa no nê.

Còn về Khương Tích thì anh giao lại cho Mộc Lan để Mộc Lan giúp cô ấy hoà nhập với cuộc sống ở thế giới mới.

Cơm no rượu say xong anh đi nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục luyện nhóm động tác cuối cùng của Đoàn Thể Thuật. Nhóm động tác này lúc ở Tạng Nguyên anh đã tranh thủ luyện tới động tác số sáu nên giờ chỉ còn lại ba động tác cuối là xong.

Khi bắt đầu tập luyện là anh say mê, không biết đến thời gian. Khi anh luyện xong động tác thứ bảy thì trời đã sáng.

Anh chợp mắt một lát, khi tỉnh dậy đã là mười giờ sáng, vừa đúng lúc đó thì Diệp Huyền gọi tới.

“Tiền bối, người có đang bận không?”, trong điện thoại vọng ra tiếng cười nói của Diệp Huyền.

Ngô Bình: “Có cái r** gì thì nói mau đi”.

Diệp Huyền: “Chiều nay hai giờ là giờ công chiếu bộ phim điện ảnh mới của Lâm Băng Tiên. Công ty mười giờ sáng nay sẽ cho Lâm Băng Tiên livestream trên web để quảng bá phim mới. Tiền bối, tiền công ty đầu tư cho Lâm Băng Tiên trong nửa năm nay đã lên tới một tỷ rồi đó. Tiền này đệ tử tính cho tiền bối đấy nhá”.

Ngô Bình: “Nói láo! Băng Tiên chẳng phải cũng kiếm lại tiền cho công ty hay sao? Nếu anh không thích thì để tôi tự lập công ty rồi ký hợp đồng với cô ấy”.

Diệp Huyền hú hồn hú vía: “Đừng mà tiền bối. Đệ tử chỉ đùa thôi. Giờ cô ấy nổi lắm, phim cô ấy diễn, sự kiện muốn mời cô ấy ít cũng phải trả cát sê một trăm triệu tệ”.

Ngô Bình: “Anh bảo hôm nay sẽ livestream đúng không? Live ở đâu vậy?”

Lập tức, Diệp Huyền gửi cho anh một liên kết. Ngô Bình ấn vào xong, lập tức nhìn thấy video livestream của Lâm Băng Tiên.

Bao lâu không gặp, Lâm Băng Tiên giờ đã có khí chất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK