Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tào Vọng tái mặt nói: “Nếu tôi biết trước bên cạnh Lý Quảng Long có một cao thủ như cậu thì chắc chắn sẽ không dám mò tới”.

Ngô Bình: “Tôi đến đây uống rượu nhưng lại bị ông làm mất hứng, giờ ông định tính sao?”

Tào Vọng vội nói: “Cậu muốn thế nào cũng được”.

Ngô Bình rất hài lòng, nói: “Ông cũng là người có máu mặt ở tỉnh nên hôm nay tôi sẽ tha cho ông. Giờ ông chỉ cần đến quầy thanh toán cho bàn tôi là được”.

Dứt lời, Ngô Bình lập tức buông tay.

Tào Vọng nhảy dựng lên rồi nhìn thật sâu vào Ngô Bình, sau đó chắp tay nói: “Cảm ơn cậu đã khai ân!”, dứt lời, ông ta bỏ đi ngay.

Lý Quảng Long kinh ngạc hỏi: “Chú em, chú vừa làm gì ông ta thế?”

Ngô Bình đáp: “Có gì đâu, nếu ông ta còn cứng miệng thì em sẽ phế bỏ tu vi ngay lập tức”.

Lý Quảng Long run lên, anh ta không ngờ tu vi của Ngô Bình lại cao đến vậy, thậm chí còn dễ dàng phế bỏ tu vi của Tào Vọng - một trong các Tứ Hiêu ở tỉnh.

“Chú em, chú mạnh thật đấy!”, Lý Quảng Long nâng ly rồi uống cạn.

Đinh Vi cũng rất ngạc nhiên, trước đó Ngô Bình chỉ thể hiện tài y thuật thôi, hôm nay lại lộ ra có võ công cao cường nữa, cô ấy thấy vừa kính trọng vừa nể phục nên lại kính Ngô Bình thêm một ly nữa.

Ăn cơm xong, gia đình Lý Quảng Long đã dẫn hai anh em Ngô Bình đi thăm quan các danh lam thắng cảnh ở tỉnh, sau đó lại đến một khách sạn dùng bữa.

Khi trời đã tối hẳn, Ngô Mi theo Đinh Vi về nhà nghỉ ngơi trước. Ngô Bình vốn định đi gặp mấy người bạn của Lý Quảng Long, nhưng chủ võ quán Thái Nhất là Quách Nguyên Khôn đã gọi và nằng nặc mời anh đi ăn khuya nên Ngô Bình đành đồng ý. Lý Quảng Long đang rảnh nên đòi đi cùng, vì vậy Ngô Bình đành dẫn anh ta cùng Cương Tử đến võ quán Thái Nhất.

Ban ngày, ở đây là võ quán, nhưng tới đêm lại thành quán ăn, trước cửa có treo biển quán nướng.

Quách Nguyên Khôn và mấy đệ tử đang chờ Ngô Bình, thấy anh tới, họ lập tức đứng dậy chào đón.

“Ha ha, thầy Ngô, cậu đến rồi à! Chúng tôi chờ cậu mãi”, Quách Nguyên Khôn bật cười rồi lập tức gọi người mang đồ ăn lên.

Ngô Bình giới thiệu cho họ về Lý Quảng Long, vừa nghe thấy tên của anh ta, Quách Nguyên Khôn đã ngẩn người rồi nói: “Ra là anh Long, nghe danh đã lâu!”

Lý Quảng Long cười nói: “Gặp gỡ thì đều là anh em, tôi đến ăn uống chùa thôi!”

Thấy Lý Quảng Long bông đùa như vậy, bầu không khí chợt náo nhiệt lên hẳn, mọi người lập tức nâng ly.

Sau đó, họ đã nói đến chuyện Tào Vọng và ông ba nhà họ từ, Quách Nguyên Khôn lập tức buôn chuyện.

Ông ta nói ông ba nhà họ Từ chưa phải cao thủ đỉnh nhất của tỉnh, nếu nhắc đến cao thủ thì phải kể tới tông sư cảnh giới Thần Chu Phật Sinh. Nghe nói lý do ông ba nhà họ Từ lập một môn phái khác ở Vân Kinh là để tránh Chu Phật Sinh.

Bên dưới Chu Phật Sinh còn hai người nữa, một là đệ tử tục gia Trương Hàn Thuỷ của Đại Thiền Tự, ngoại công thanh thuần, tinh thông ba môn tuyệt kỹ của Đại Thiền Tự.

Nhiều người trong giang hồ tưởng thực lực của Trương Hàn Thuỷ thua Chu Phật Sinh, đó là vì ngoại công nên mới thua Chu Phật Sinh về danh tiếng.

Người thứ hai là đệ tử tục gia Mạnh Hồi Phong của Võ Đang, tu vi của người này đã đạt tới cảnh giới Khí đỉnh phong, da thịt rắn chắc đến mức chống lại cả đạn súng, đến Chu Phật Sinh cũng phải dè chừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK