Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người nói: “Long gia, Nghiêm Lanh Thạch không màng quy tắc, xâm chiếm địa bàn xung quanh chúng tôi, xin Long gia làm chủ giúp chúng tôi!”

Long gia: “Vậy mọi người có biết, tại sao Nghiêm Lãnh Thạch lại dám phá vỡ quy tắc không?”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, có người nói: “Nghe nói ông ta tìm được một chỗ dựa ở tỉnh, là nhà họ Cổ”.

Long gia lắc đầu: “Mấy hôm nay tôi vẫn luôn điều tra, phát hiện người sau lưng Nghiêm Lãnh Thạch không phải nhà họ Cổ, mà là một người trẻ tuổi. Sở dĩ nhà họ Cổ giúp Nghiêm Lãnh Thạch cũng là vì cậu ta”.

Mọi người nhìn nhau, người trẻ tuổi!

“Long gia, người đó là ai?”. Lập tức có người hỏi ngay.

Long gia: “Tôi đã cho người báo tới Nghiêm Lãnh Thạch, hẹn ông ta ra gặp mặt, nói chuyện rõ ràng. Mọi người đều lăn lộn ngoài xã hội, có chuyện gì thì cứ gặp mặt nói, nếu có thể tôi cũng muốn gặp người trẻ tuổi kia xem”.

Thật ra mọi người càng hy vọng Long gia trực tiếp ra tay, nhưng anh ta làm như vậy, mọi người cũng không thể phản đối, vì thế có người nói: “Long gia, người trẻ tuổi kia có lai lịch thế nào?”

Long gia cười nói: “Đến lúc này rồi, cũng không giấu được nữa, tôi nghĩ cậu ta sẽ đến”.

Ngô Bình vừa điền nguyện vọng xong thì Nghiêm Lãnh Thạch gọi điện đến. Trong điện thoại, giọng điệu Nghiêm Lãnh Thạch nặng nề, nói: “Chủ nhân, Long gia muốn gặp cậu”.

Ngô Bình chưa từng nghe đến người này, bèn hỏi: “Long gia gì?”

“Là bá chủ năm đó ở Trung Châu, sau này đến thủ đô phát triển. Trước khi anh ta đi đã thiết lập địa bàn cho tất cả các thế lực, ai cũng không thể phá hoại”.

Ngô Bình: “Nói như vậy, đối phương là muốn gây chuyện với ông?”

Nghiêm Lãnh Thạch: “Con người Long gia này làm việc rất điềm tĩnh, chắc anh ta sẽ không lật mặt ngay mà sẽ tìm phương án để giải quyết”.

Ngô Bình chau mày: “Bá vương quá thời như anh ta có tư cách gì mà hoa tay múa chân với chúng ta?”

Nghiêm Lãnh Thạch: “Thực lực và năng lực của người này đều rất mạnh, hơn nữa, mặt dù anh ta không có mặt ở Trung Châu nhưng luôn lấy đủ phần của mình”.

Ngô Bình: “Hiện giờ người này đang làm gì ở Thần Kinh?”

“Hình như anh ta đã đu bám được một nhân vật lớn ở Thần Kinh, đang làm việc dưới trướng”. Nghiêm Lãnh Thạch nói: “Vì vậy vẫn phải nể mặt người này”.

Ngô Bình cười khẩy: “Muốn tôi nể mặt thì phải xem anh ta có bản lĩnh hay không”.

Nghiêm Lãnh Thạch cười khổ, ông ta biết thân phận của Ngô Bình, vị trí đệ tử tinh anh của Liên Sơn Tông không thua kém gì trưởng lão nòng cốt, đúng là cậu không cần phải quá coi trọng Long gia.

Có điều ông ta vẫn nói: “Cậu chủ có thể nhìn ở một góc độ khác”.

Ngô Bình: “Góc độ nào?”

Nghiêm Lãnh Thạch chậm rãi nói: “Thu phục người này”.

Ngô Bình cười, nói: “Tại sao phải thu phục anh ta?”

Nghiêm Lãnh Thạch: “Năng lực của người này rất mạnh, là một trong số rất ít người mà tôi nể phục, tâm trí của cậu chủ nên tập trung vào việc tu hành, còn chuyện ở thế tục thì nên giao cho một người khác quản lý, tôi thấy người này thích hợp”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK