Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuyết Hồng giật mình đáp: “Ai quy định như vậy? Tại sao tôi không thể bán trà trên mạng Tiên?”

Đối phương cười lạnh nói: “Quy định của Trại trà Bốn Mùa chúng tôi! Trong vòng một ngày cô phải dừng việc bán trà lại và giao nộp tiền trà cho chúng tôi. Không thì cô sẽ bị diệt cả nhà!”

Ngô Bình đang cặm cụi sao trà nghe thấy thế thì giận tím mặt, toan nổi giận. Hoa Nguyên Cát vội vàng chạy tới cung kính chắp tay cười làm lành: “Xin lỗi anh. Chúng tôi không hề có ý định tranh giành mối làm ăn của Trại trà Bốn Mùa. Chúng tôi chỉ tự sao chút trà, uống không hết mới lấy ra bán”.

Đối phương nhìn Hoa Nguyên Cát ném ra một câu: “Cô ta phải mang tiền đến Trại trà Bốn Mùa xin lỗi. Các người không còn lựa chọn khác đâu”.

Dứt lời, hắn ta biến mất dạng.

Ngô Bình cười lạnh một tiếng: “Trại trà Bốn Mùa dựa vào đâu mà dám kiêu căng phách lối như vậy?”

Hoa Nguyên Cát thở dài giải thích: “Sư đệ không biết về bọn họ rồi. Trại trà Bốn Mùa do “Kim Hoa Tiên Tử” mở. Kim Hoa Tiên Từ là vợ bé của Man Thiên Tôn. Thực lực của ông ta rất khủng bố, nắm trong tay toàn bộ Cổ Man Tiên Vực, đàn em nhiều vô số kể. Ai cũng là cao thủ, bao gồm cả mười Thiên Quân, hai mươi tư Thiên Vương. So với các thế lực siêu cấp thì ông ta cũng chẳng hề thua kém”.

Ngô Bình nói: “Sư huynh, em không nuốt trôi cục tức này. Em sẽ không trả tiền cho bọn họ mà vẫn sẽ tiếp tục bán đan dược trên mạng Tiên”.

Hoa Nguyên Cát cười khổ khuyên giải: “Sư đệ nghe anh nói, có thể không trả tiền, nhưng không được bán đan dược trên mạng Tiên tiếp nữa. Nếu chọc giận Man Thiên Tôn, Thiên Địa kiếm tông của chúng ta không đền nổi tội đâu”.

Sắc mặt anh sa sầm, bực bội quay người bỏ đi. Hoa Nguyên Cát tức tốc đuổi theo nhưng không thấy bóng dáng anh đâu.

Tuyết Hồng lo lắng hỏi: “Ngũ gia đi đâu vậy?”

Hoa Nguyên Cát bình thản đáp: “Người tài nên ngạo nghễ như vậy!”

Ngô Bình cảm thấy rất bực bội. Anh không muốn phải chịu thiệt, nhưng lại không có đủ sức chống lại Thiên Tôn. Đến cả Thiên Quân anh còn không đấu lại được.

Trong khi anh đang buồn bực thì bùa truyền tin trên người vang lên giọng nói của Hoa Nguyên Cát: “Sư đệ đừng buồn phiền nữa. Anh có cách rồi”.

Nghe thấy thế, Ngô Bình vội vàng quay trở lại căn cứ. Tả Kỳ Phong cũng có mặt, hai người họ đang cười nói chờ anh.

“Sư huynh có cách gì?”

Hoa Nguyên Cát nói: “Anh đã uống thử trà em làm, hương vị thơm ngon hơn của Trại trà Bốn Mùa nhiều. Bây giờ em sao thêm một mười cân để anh tặng cho một người. Chỉ cần được người đó giúp, Trại trà Bốn Mùa sẽ không làm gì được chúng ta”.

Ngô Bình hiếu kỳ hỏi: “Ai vậy?”

Hoa Nguyên Cát đáp: “Người này tên là Kinh Li Nan, sống ở đại thế giới Huyền Hoàng. Chị gái của người này chính là vợ bé của con trai cả Đại Thiên Tôn”.

Ngô Bình nói: “Tuy người đó có quan hệ rộng rãi nhưng sao có thể dễ dàng giúp đỡ chúng ta được?”

Hoa Nguyên Cát cười bảo: “Tất nhiên rồi. Anh hứa với anh ta mỗi năm tặng mười cân trà thượng hạng. Kinh Li Nan rất hay tới chỗ Đại Thiên Tôn nên thường thích những món quà hiếm có khó tìm”.

Ngô Bình gật đầu đồng ý: “Vậy thì được. Để em sao thêm một lô trà ngon hơn nữa để tặng anh ta”.

Hoa Nguyên Cát sảng khoái đáp: “Được!”

Lần này, anh làm cẩn thận hơn nhiều, dùng thêm không ít dược liệu quý giá và thần dược. Sau khi sao xong một lô trà, anh tận dụng phần thuốc dư ra rang thêm một lò hạt dưa.


Chiều hôm ấy, Hoa Nguyên Cát mang theo mười cân hạt dưa và mười cân trà khô đến gặp Kinh Li Nan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK