Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Thiên Sầu thở dài nói: “Ngày xưa đệ tử mà có một sư huynh thế này thì đâu phải khổ như giờ”.

Thái Chân Lão Tổ: “Nhưng nếu không có những vất vả ấy thì sao được làm chưởng môn như nay?”

Chưởng môn cười nói: “Sư bá nói phải”.

Tả Thiên thu: “Ta không ngờ Ngô Bình lại đột phá nhanh như vậy”.

Chưởng môn: “Giờ công pháp của chúng ta không còn sai sót như trước nữa nên cậu ấy đột phá nhanh cũng là bình thường. Ngô Bình đúng là phúc tinh của chúng ra, có công pháp hoàn chỉnh rồi thì chúng ta cũng có thể tiến vào hàng môn phái hạng nhất”.

Tả Thiên Thu: “Ngô Bình chỉ ở đây tạm một thời gian thôi, sau này chắc chắn cậu ấy sẽ đến vũ trụ chính”.

Chưởng môn: “Đúng vậy, từ xưa đến nay, nhân vật lớn nào chẳng thành danh ở vũ trụ lớn. Chắc chắn cậu ấy cũng không ngoại lệ. Chỉ mong cậu ấy có thể đi xa hơn, nếu tạo dựng được chỗ đứng ở vũ trụ chính thì Thái Chân Môn mình cũng có chỗ dựa”.

Tả Thiên Thu: “Muốn đi xa thì phải dựa vào sức mình, chúng ta cũng cần nhanh chóng nâng cao thực lực”.

Ngô Bình đã uống không biết bao nhiêu rượu nên giờ đã ngà say.

Cuối cùng, Hắc Tướng và Băng Ngọc đã vượt vòng vây của rất nhiều đệ tử nữ khác để đưa anh về vườn thuốc.

Vừa vào trong, Băng Ngọc đã hậm hực nói: “Các đệ tử nữ ấy như muốn ăn tươi nuốt sống công tử ý”.

Hắc Tướng cũng đã uống khá nhiều: “Không trách họ được, cô ngày nào cũng được kè kè bên cạnh chủ nhân, họ thì đến cơ hội lại gần cũng không có. Nay hiếm lắm mới có cơ hội thì phải tranh thủ chứ”.

Băng Ngọc đỏ mặt nói: “Hắc Tướng, tôi không có suy nghĩ gì đâu, chỉ muốn ở cạnh hậu hạ công tử thôi”.

Hắc Tướng: “Được hầu hạ công tử là phúc lớn rồi, cô còn muốn gì nữa?”

Băng Ngọc lườm Hắc Tướng, sau đó quay đi chuẩn bị canh giải rượu cho Ngô Bình.

Lâu rồi Ngô Bình không uống tới bến như này nên chẳng muốn nhúc nhích, anh cứ thế nằm trên giường ngâm nga rồi ngủ biến lúc nào không hay.

Sáng sớm hôm sau, anh tỉnh dậy rửa mặt thì nhìn thấy Hắc Tướng đã biến thành một con chó lớn đang nằm ngủ say sưa. Còn Băng Ngọc thì bưng nước súc miệng đến cho anh rồi nói: “Công tử dậy rồi ạ”.

Ngô Bình: “Tửu lượng của Hắc Tướng kém thế à mà say thế kia”.

Băng Ngọc thầm nghĩ hôm qua Ngô Bình còn say hơn, nhưng vẫn nói: “Vâng, sao bằng công tử được ạ”.

Ngô Bình rửa mặt xong thì Băng Ngọc đưa cho anh một tấm thiệp rồi nói: “Có người mang cái này đến từ sáng sớm, để mời công tử tham gia đấu lôi đài hàng quý”.

Ngô Bình cầm lấy xem thì biết kiểu khiêu chiến này rất nguy hiểm, tầng thứ nhất Bí Cảnh có thể khiêu chiến tầng thứ năm, có khi khiêu chiến cả cảnh giới Thần Thông.

Nhưng thấy tiền thưởng hấp dẫn nên anh nói với Băng Ngọc: “Bảo với họ là bảy ngày sau, tôi sẽ đến tham gia”.

Băng Ngọc: “Vâng”.

Muốn khiêu chiến vượt cấp thì thực lực phải mạnh, Ngô Bình nhanh chóng tập trung tu luyện. Sau đó, anh đã mất ba ngày để hoàn thiện tầng thứ chín.

Bí Phủ viên mãn thì thực lực của anh sẽ tăng vọt.

Ngày hôm sau, Ngô Bình tiếp tục đột phá cảnh giới Bí Thai.

Giai đoạn đầu của cảnh giới này lấy Bí Phủ làm gốc, tạo một môi trường tốt để ngưng tụ bí thai. Nếu bước này làm không tốt thì gần như không thể ngưng tụ bí thai được.

Không phải tu sĩ tiến vào cảnh giới Bí Thai cũng ngưng tụ ra bí thai được, hầu hết chỉ tiến được vào cảnh giới thôi, còn bí thai chỉ như một giấc mộng với họ, mất cả đời cũng không làm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK