Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Hướng Chấn Minh hết sức khó coi nói: "Phàn Cường, cậu đang nói gì vậy!"

"Mặc dù lời cậu ta chỉ nói cho vui, nhưng không phải không có lý!", ngoài cửa bỗng có một người đàn ông trung niên dáng người dong dỏng, mặc đồ đạo sĩ, trên eo đeo một thanh trường kiếm bước vào,.

Hai người kia thấy người nọ thì vội vàng chào hỏi: "Sư phụ!"

Người đến là sư đệ của Hướng Chấn Minh, tên là Hoàng Lực Sĩ, tu vi cũng ngang ngửa Hướng Chấn Minh.

Hướng Chấn Minh hơi nhíu mày: "Sư đệ, đệ nghi ngờ sức phán đoán của ta à?"

Hoàng Lực Sĩ nhàn nhạt nói: "Sư huynh, biết người biết mặt không biết lòng. Đệ chỉ nghĩ rằng huynh không nên tin tưởng vào người ngoài một cách dễ dàng thôi".

Hướng Chấn Minh còn định giải thích nhưng Ngô Bình đã giơ tay lên ngăn lại, bình tĩnh nói: "Tiền bối Hướng, tôi thấy cái chức thiếu môn kia thôi bỏ đi".

Vốn cậu cũng không muốn làm thiếu môn chủ gì đó, là Hướng Chấn Minh cứ van nài mãi nên Ngô Bình mới miễn cưỡng đồng ý.

Hướng Chấn Minh còn tưởng rằng Ngô Bình tức giận nên vội nói: "Cậu Ngô, không có cậu thì Tiên Vương Môn sẽ chẳng có tương lai gì!"

Hoàng Lực Sĩ: "Sư huynh, huynh nói quá rồi! Tương lai của Tiên Vương Môn nằm trong tay của chúng ta, mà không phải một người ngoài".

Hướng Chấn Minh tức đến đau sốc hông, hận không thể tát một cái đánh bay Hoàng Lực Sĩ. nặng nề nói: "Sư đệ, đệ mau xin lỗi cậu Ngô ngay đi!"

Hoàng Lực Sĩ sa sầm sắc mặt: "Sư huynh. Ta kính huynh là sư huynh mới nhường nhịn huynh. Nhưng chuyện hôm nay, ta vẫn có ý của riêng mình!"

Hướng Chấn Minh trầm giọng nói: "Sư đệ, đệ muốn sao?"

Hoàng Lực Sĩ nhìn về phía Ngô Bình nói: "Cậu Ngô, cậu nói đã tìm hiểu được kinh văn trên Tiên Vương Đồ, vậy hãy đọc ra trước mặt mọi người để chúng tôi cùng nhau xem xét đi".

"Xem xét cái gì?", Ngô Bình hỏi.

Hoàng Lực Sĩ: "Xem xét coi cậu có nói dối không".

"Khỏi!", Ngô Bình nhàn nhạt nói: "Nếu không phải Hướng Chấn Minh cứ luôn mời tôi làm thiếu môn chủ gì đó, tôi đã không đến đây rồi".

Cậu ngó đồng hồ rồi nói: "Các người cứ tiếp tục đi, tôi đi trước đây".

Cậu xoay người định đi, Hướng Chấn Minh tính tiến lên ngăn Ngô Bình lại nhưng đã có một bóng người chặn ngang trước mặt cậu. Người đó chính là Phàn Cường, gã lạnh lùng nói: "Cậu Ngô, cậu hiểu được thứ trên Tiên Vương Đồ xong rồi cứ thế mà đi à?"

Hướng Chấn Minh nổi giận: "Phàn Cường, cậu nói gì đó!"

Phàn Cường nói: "Sư bá, Tiên Vương Đồ chính là cái gốc của Tiên Vương Môn, coi như là tài nguyên của chúng ta. Một người ngoài như cậu ta chiếm được lợi, không nói rõ thì đừng hòng rời khỏi đây!"

Hướng Chấn Minh tức đến run người: "Cậu dám ngăn cản cậu Ngô thì tôi sẽ đánh gãy chân cậu!"

Hoàng Lực Sĩ nhướng mày: "Sư huynh, đệ tử của ta, ta sẽ dạy dỗ, không cần huynh nhọc lòng!"

Trên mặt Ngô Bình lại không chút cảm xúc, mở miệng hỏi: "Ý cậu là tôi không thể đi?"

Phàn Cường nhướng mày: "Muốn đi cũng được thôi, giao thứ cậu hiểu được ra đây!"

Hướng Chấn Minh bước tới lại bị Hoàng Lực Sĩ ngăn cản, ông ta nói: "Sư huynh, chuyện của lớp trẻ, người lớn chúng ta cũng đừng nhúng tay vào nhiều".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK