Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Họ nói chuyện vài câu thì Hạ Minh Ngọc mời anh vào nhà, sau đó Hạ Minh Ngọc nhanh chóng đi lên tầng hai tránh mặt.

Là một cô gái thẳng nhưng Hạ Ninh hoàn toàn không hiểu ý đồ của mẹ mình. Đột nhiên cô ấy nói nhỏ: “Ngô Bình, chúng ta là bạn bè. Tôi có chuyện này muốn thỉnh giáo anh”.

Thấy dáng vẻ cẩn trọng của Hạ Ninh, Ngô Bình không khỏi tò mò: “Là chuyện gì vậy?”

Hạ Ninh đáp: “Ở bệnh viện có một người đàn ông đang theo đuổi tôi”.

Ngô Bình bật cười: “Có người theo đuổi là chuyện tốt mà”.

Hạ Ninh khẽ thở dài: “Hình như tôi bị thiếu năng lực giao tiếp của phái nữ. Hiện giờ anh ta đang theo đuổi tôi nhưng chỉ mấy ngày nữa là sẽ từ bỏ”.

Hạ Ninh rất xinh đẹp, kỹ năng chuyên ngành cũng tốt, đã từng có rất nhiều người theo đuổi, nhưng đến cuối cùng đám đàn ông kia đều bỏ cuộc. Cho nên, hiện giờ cô ấy không khỏi lo lắng người này cũng sẽ chạy mất dép.

Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ: “Cô mà cũng sợ không có người theo đuổi sao?”

Hạ Ninh vẻ mặt hoang mang đáp: “Hình như tôi không thích đàn ông”.

Ngô Bình giật mình hỏi lại: “Vậy cô thích phụ nữ sao?”

Hạ Ninh lườm anh một cái, đáp: “Phụ nữ thì càng phiền hơn nữa, còn không cả bằng đàn ông”.

Ngô Bình bắt đầu thấy thú vị, anh hỏi: “Cô không thích đàn ông, cũng không thích phụ nữ, vậy cô thích cái gì?”

Hạ Ninh suy nghĩ một lát rồi đáp: “Anh nói xem nam nữ ở bên cạnh nhau có ý nghĩa gì?“

Ngô Bình bị hỏi câu này thì ngẩn người ra. anh suy nghĩ một lát rồi đáp: “Có thể khi ở bên nhau thì cảm thấy rất vui vẻ, sau này còn sinh con đẻ cái bồi dưỡng thế hệ mai sau”.

Hạ Ninh nhún vai đáp: “Tôi thì không cho rằng như vậy. Nếu như để sinh ra con cháu đời sau thì chỉ cần sinh con là được rồi, cần gì phải ở bên nhau? Còn về vui vẻ thì tôi hoàn toàn không cảm thấy vui vẻ”.

Ngô Bình cạn lời, cô gái này hình như đầu óc hơi có vấn đề.

Hạ Ninh khẽ thở dài nói: “Tôi thực sự không muốn yêu đương, cũng không muốn có bạn trai”.

Ngô Bình đáp: “Nếu không thích thì không cần miễn cưỡng, cứ từ chối thôi”.

Hạ Ninh sáng mắt lên: “Anh cũng cho rằng nên làm vậy sao?”

Ngô Bình cười đáp: “Tôi tôn trọng quyết định của cô”.

Hạ Ninh rất vui vẻ đáp: “Rất tốt, sau này chúng ta có thể sinh con”.

Phụt!

Ngô Bình phun hết chỗ nước trà trong miệng ra, trợn tròn mắt hỏi: “Sinh con?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK