Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kết quả đó đều nằm trong dự đoán của mọi người, Thái Hoàng giáo chủ hết sức hài lòng cười nói: "Đã tốt lắm rồi! Ngô trưởng lão, tạm thời cậu sẽ ở trên Đỉnh Ngũ Liên".

Ngô Bình đáp: "Được".

Liễu Thi Thi: "Các vị cố vấn, nếu không còn chuyện gì nữa thì chúng tôi đi trước nhé".

Sau khi rời khỏi Cố vấn Viện, Liễu Thi Thi cười bảo: "Chín mục Thái Hoàng mà cậu hiểu được đến mục năm thì sau này chắc chắn sẽ trở thành người mạnh nhất trong Thái Hoàng Giáo rồi!"

Ngô Bình: "Liễu trưởng lão quá khen, một tay mới như tôi sao dám tự xưng là người mạnh nhất được".

Liễu Thi Thi: "Cậu trẻ như vậy, con đường sau này sẽ cực kỳ rộng mở, chưa biết chừng có thể hiểu được mục sáu, thậm chí mục bảy và vượt qua cả sư tổ ấy chứ".

Ngô Bình cười ha ha: "Liễu trưởng lão coi trọng tôi quá".

Hai người trở về Đỉnh Ngũ Liên, đám Lãnh Thanh Huy và Tử Hi đều đang đợi cậu ở đó.

"Ngô Bình, sao rồi? Giờ cậu là đệ tử Kiếm Các thật hả?", Thu Nam phấn khích hỏi.

Liễu Thi Thi: "Giờ cậu ta đã là trưởng lão Kiếm Các và cũng là thượng trưởng lão trẻ nhất giáo ta".

Mọi người vừa kinh ngạc vừa bất ngờ, đều chúc mừng Ngô Bình. Đương nhiên, cách xưng hô của họ với Ngô Bình cũng từ cậu Ngô biến thành Ngô trưởng lão.

Ngô Bình hỏi mọi người: "Mối quan hệ giữa Thái Hoàng Giáo với thế tục có chặt chẽ không?"

Liễu Thi Thi đáp: "Vẫn qua lại khá nhiều, dù sao thế tục cũng là nguồn gốc của giới tu hành mà, không có thế lực nào là không coi trọng cả".

Lãnh Thanh Huy: "Trong thế tục có một Thần Hoàng Tông, là thế lực mà Thái Hoàng Giáo chúng ta nâng đỡ. Tôi từng đến vài lần, nó cũng coi như mạnh ở thế tục, cũng có ảnh hưởng rất lớn đến nhà nước".

Ngô Bình: "Trở về thế tục thì tôi sẽ đến đó một chuyến".

Lãnh Thanh Huy cười nói: "Nếu Ngô trưởng lão mà đến với thân phận thượng trưởng lão thì đám Thần Hoàng Tông kia chắc chắn sẽ tôn thờ cậu lên làm tổ tông luôn ấy chứ".

Ngô Bình ngạc nhiên ra tiếng: "Ồ?"

Lãnh Thanh Huy nói: "Lần trước tôi đến, toàn bộ Thần Hoàng Tông đều kính trọng tôi như thần, sợ Thái Hoàng Giáo quên họ".

Ngô Bình gật đầu nói: "Xem ra Thần Hoàng Tông cũng không được coi trọng mấy".

Lúc này, thẻ đưa tin trên người Lãnh Thanh Huy nhận được một tin tức, anh ta giơ lên tai nghe thì khó hiểu nói: "Khu Thiên thế mà lại chạy đến Kiếm Các, còn la hét bắt Kiếm Các nhận cậu ta làm đệ tử. Ha ha, thật là thú vị!"

Ngô Bình lộ ra vẻ mặt kỳ quá hỏi: "Cậu ta yêu cầu Kiếm Các nhận mình làm đệ tử hả? Cậu ta nghĩ mình là ai vậy?"

Lãnh Thanh Huy: "Ông nội Khu Thiên là cố vấn trưởng lão đời trước, hơn nữa tư chất của cậu ta cũng rất tốt, khó tránh khỏi không phục".

Tử Hi lại nói: "Tên Khu Thiên ghê gớm lắm, nếu không nắm chắc hơn 70% thì sẽ không chạy đến Kiếm Các gây chuyện đâu".

Ngô Bình nghe cô ta nói vậy cũng thấy hứng thú, cười nói: "Vậy chúng ta đi xem trò hay đi. Vừa hay, tôi cũng phải quay về Kiếm Các gặp ba vị sư phụ".

Cứ thế, đám Ngô Bình bèn đi đến Kiếm Các.

Bấy giờ trước cửa Kiếm Các, Khu Thiên và một đám đệ tử Thái Hoàng Giáo đã bị vài tên cao to vạm vỡ cầm kiếm ngăn lại.

Ngô Bình vừa đến, bọn họ đã đồng loạt quỳ xuống chào: "Thiếu chủ!"

Ngô Bình gật đầu rồi nhìn về phía Khu Thiên hỏi: "Khu Thiên, anh tới Kiếm Các làm gì?"

Khu Thiên thấy mấy người kia gọi Ngô Bình là thiếu chủ thì trong mắt tràn ngập vẻ ghen tỵ, nặng nề nói: "Tôi đến để gặp ba vị kiếm lão!"

Ngô Bình nhàn nhạt nói: "Bây giờ tôi đã là đệ tử duy nhất của Kiếm Các, ba vị kiếm lão đều là sư phụ tôi. Anh có chuyện gì thì có thể nói với tôi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK