Nghe thấy thế, tất cả mọi người đều ồ lên.
Người dẫn chương trình nói tiếp: “Vì vậy, lần này chúng tôi sẽ đấu giá hai viên Cự Thần Đan một lúc. Giá khởi điểm là 30 tỷ tiền Tiên, mỗi lần tăng giá ít nhất hai tỷ. Mọi người chuẩn bị nhé, phiên đấu giá chính thức bắt đầu!”
Cậu thiếu niên ban nãy sáng mắt lên, sau đó nắm chặt tay nói: “Đại bí thần, thượng bí thần! Bố, bí anh của con rất mạnh, nếu đột phá được thì chắc chắn sẽ thành đại bí thần, con phải có được hai viên Cự Thần Đan này”.
Người đàn ông: “Con yên tâm, bố sẽ giành về cho con”.
Lúc này, mọi người cũng đang không ngừng bàn tán.
“Phải mua viên đan dược này bằng mọi giá”.
“Nếu có được chúng thì cháu ta sẽ thành người tài, dù có tốn bao nhiêu tiền cũng phải giành chúng về”.
“Thượng bí thần, đó là thiên kiêu trăm năm có một, không thể bỏ lỡ cơ hội này được”.
Phiên đấu giá bắt đầu, giá được đẩy lên liên tục, đến nay đã là 80 tỷ nhưng chưa hề có dấu hiệu dừng lại.
Thấy giá được đẩy lên cao vút, Minh Thiên cười nói: “Giá chốt của hai viên đan dược này kiểu gì cũng phá kỷ lục, chị đoán sẽ không dưới 300 tỷ”.
Ngô Bình: “Không ngờ đan dược trên bảng Linh Đan lại quý như thế!”
Minh Thiên: “Đương nhiên, vì ít người có bí thần quá mà. Huống hồ Cự Thần Đan có thể khiến người uống có đại bí thần hay thậm chí là thượng bí thần. Đừng nói là Cửu Dương Cảnh, cả Tiên Giới Nguyên Sử cũng chỉ có hơn trăm tu sĩ có thượng bí thần thôi, mà ai cũng là thiên kiêu tuyệt thế, bá chủ một phương. Sức hấp dẫn này thì ai mà chối từ được?”
Ở phía khác, Bằng Thần cũng cảm thán: “Bao giờ về chúng ta phải thu thập dược liệu cho vài lò Cự Thần Đan nữa mới được, để Ngô Bình luyện chế tiếp”.
Các trưởng lão ở quanh đều ra sức gật đầu.
Hiện giờ, giá đã được đẩy lên thành 200 tỷ.
Khi đến ngưỡng này thì không còn nhiều người tham gia được nữa. Liên tục có người rút lui, chỉ còn bốn nhà tiếp tục.
“210 tỷ”, một người phụ nữ trung niên giơ bảng.
“220 tỷ”, cậu thiếu niên giơ bảng.
“230 tỷ”, một ông lão mắc áo màu đen bình thản giớ bảng.
“240 tỷ”, một bà lão cười lớn rồi hét một cái giá rất cao.
Mỗi lần bốn nhà này tăng giá đều cả chục tỷ nên giá được đẩy lên cao rất nhanh.
Khi đến mốc 300 tỷ thì bã lão rút lui, đến 350 tỷ thì ông lão cũng dừng lại. Cuối cùng chỉ còn lại người phụ nữ trung niên và cậu thiếu niên tiếp tục chiến đấu.
Cậu thiếu nien nhỏ giọng hỏi bố mình: “Bố ơi, bố cho con một con số đi, bố có thể chấp nhận nhiều nhất là bao nhiêu tiền?”
Người đàn ông đắn đo một lát rồi nói: “Với quyền lực hiện giờ thì nhiều nhất, bố có thể điều động được 450 tỷ, hơn nữa thì phải hỏi ý kiến gia chủ”.
Cậu thiếu niên: “Con vẫn còn khoảng 50 tỷ tiền tiết kiệm, vậy tổng là 500 tỷ. Chỉ cần đừng quá con số này thì mình vẫn mua được”.