Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình cười nói: “Chỉ là đánh nhau thôi, anh muốn thế nào tôi sẽ theo tới cùng”.

Dạo gần đây anh không ở học viện, đang muốn thị uy với mọi người. Lần này chính là một cơ hội tốt.

Đám học sinh theo sau Khang Tốn Thiên gào ầm lên: “Thầy hãy dạy cho anh ta một bài học, cho anh ta biết thế nào là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!”

“Đúng vậy, hãy cho anh ta biết chênh lệch giữa Võ Vương và võ tông lớn như thế nào!”

Khang Tốn Thiên nở nụ cười đắc ý. Hắn ta không sợ Ngô Bình đấu với mình, chỉ lo anh không dám đấu. Thế nhưng hắn ta cũng không dám chủ quan khinh địch. Dù sao kẻ địch cũng là võ tông truyền kỳ trong lời đồn. Người có được danh tiếng vang xa như vậy chắc chắn không hề đơn giản. Dẫu vậy, hắn ta vẫn có lòng tin sẽ chiến thắng, bởi vì tu vi của hắn ta cao hơn Ngô Bình rất nhiều!

Ngô Bình quan sát một lượt, nhìn ra đối phương còn chưa đạt tới cảnh giới Linh Biến. Mà bản thân anh đã đạt tới cảnh giới Bất Tử.

“Anh dứt khoát như vậy là tốt, ra đòn trước đi”, Khang Tốn Thiên lùi lại vài bước nhường Ngô Bình.

Anh bật cười bảo: “Để tôi đánh trước thì anh hết cơ hội đánh đấy. Anh ra tay trước đi”.

Khang Tốn Thiên sảng khoái cười đáp: “Cũng được! Tôi sẽ dùng nắm đấm để đánh bại anh, tránh người ta bảo tôi thắng không xứng đáng”.

Ngô Bình cũng không kém cạnh: “Vậy tôi chỉ đánh bằng tay không, sẽ cố gắng không đánh bại anh trong vòng ba chiêu”.

Nghe thấy thế, Khang Tốn Thiên không khỏi cau mày, thầm nghĩ người này quá ngông cuồng!

“Đừng có tự tin thái quá trước mặt Võ Vương”, nói rồi hắn ta lao về phía bên trái Ngô Bình tung nắm đấm tới.

Đây chỉ là một đòn đánh bình thường, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh khủng khiếp. Giây phút hắn ta tung quyền, bầu không khí xung quanh đều trở nên vặn vẹo.

Ngô Bình vẫn không thèm nhúc nhích, nhẹ nhàng tóm lấy cổ tay đối phương bẻ một cái. Khang Tốn Thiên lập tức bị quật ngã lăn ra đất, bị Ngô Bình dẫm lên cổ.

Hắn ta khiếp đảm gào ầm lên: “Xin thầy Ngô nương tay!”

Ngô Bình vẫn chưa thèm dùng sức, nếu không hắn ta đã bỏ mạng lâu rồi. Anh bật cười hỏi: “Anh nhận thua chưa?”

Khang Tốn Thiên sợ tới mức toát mồ hôi hột: “Tôi xin thua, cam tâm tình nguyện chịu thua!”

Cuộc chiến của hai người họ chỉ dùng một đòn đã phân định thắng thua. Nhìn qua có vẻ đơn giản nhưng chỉ người trong cuộc là Khang Tốn Thiên mới cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp đang đánh xuống!

Khi tung đấm, hắn ta đã dùng tới bảy mươi hai loại biến hóa. Lúc bị Ngô Bình tóm lấy cổ tay, hắn ta lại đánh ra sáu mươi tư loại biến hóa nhưng vẫn không làm gì được đối phương.

Thậm chí giây phút hắn ta bị quật ngã, hắn ta vẫn không hề từ bỏ, vội vàng thi triển mười ba chiêu biến hóa, bảy loại thần thông, bốn loại võ kỹ và hai loại pháp thuật!

Nhưng tất cả đều vô dụng. Sức mạnh của Ngô Bình quá lớn, không thể làm gì được. Hắn ta dùng mọi thủ đoạn mà cuối cùng vẫn bị đánh ngã xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK