Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ Đế đáp: “Đúng thế. Phần thưởng cao nhất đến từ chúc phúc của Hạo Thiên Thượng Đế, trong lịch sử chỉ có hai người từng nhận được chúc phúc của Hạo Thiên thôi”.

Ngô Bình cười nói: “Tốt lắm! Tôi sẽ cố gắng hết sức!”

Ban ngày chỉ toàn uống rượu, nghe hát xem múa. Đến tối, Ngô Bình mới tìm một góc thanh vắng để tu luyện.

Phương pháp hít thở bản mới của anh thuộc bậc thiên cấp bảy theo tiêu chuẩn của Hỗn Thiên Nghi, là công pháp tầng thần thoại. Công pháp này có thể tu luyện trực tiếp từ nguyên thần.

Nguyên thần của Ngô Bình đang hít thở. Mỗi một nhịp hít vào thở ra, non nước đều rung chuyển, nguyên thần của anh cũng không ngừng mạnh lên.

Kinh Cực Thần của anh vẫn chưa thể hình thành hình dạng của Đế. Muốn có nguyên thần Đế, anh buộc phải cường hoá nguyên thần, Thần Biến nhanh nhất có thể.

Bước tiếp theo chính là cảnh giới Thần Biến. Bước này cực kỳ quan trọng, nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc đột phá Thần Biến, nguyên thần của anh còn rất nhiều không gian phát triển.

Trong ba ngày này, Ngô Bình đều chuyên tâm tu luyện, chẳng còn thưởng thức ca múa nữa.

Tối ngày cuối cùng, Ngô Bình vẫn tu luyện, Linh Hy bỗng xin gặp mặt. Cô ấy mặc đồ vải sa, toát lên vẻ nữ tính.

Khẽ cúi người chào, Linh Hy nói: “Thưa anh, xin hãy để Linh Hy hầu hạ anh đêm nay”.

Đương nhiên Ngô Bình hiểu được suy nghĩ của cô ấy, bèn hỏi: “Cô sợ tôi chết ở Thi giới à?”

Linh Hy cười đáp: “Từ lúc tu luyện đến nay, cơ thể tôi vẫn luôn nguyên vẹn, chỉ chờ một người đàn ông xứng đáng cho tôi dâng hiến. Anh chính là người đàn ông ấy”.

Ngô Bình nói: “Ngày mai phải đến Thi giới, tôi muốn nghỉ ngơi và bảo toàn sức mạnh”.

Bị Ngô Bình từ chối, Linh Hy cũng không phiền lòng, chỉ cười bảo: “‘Tôi có một bộ công pháp tên là Càn Khôn Nhị Khí Thần Công. Đây là công pháp đế phẩm. Người tu luyện có thể trao đổi năng lượng với nhau. Tuy tôi là Hư Tiên nhưng tư chất cũng không tồi, chắc chắn vẫn giúp được anh”.

Ngô Bình động lòng, vừa nghe đến Càn Khôn Nhị Khí Thần Công gì đấy đã thấy thú vị.

Thế nên đêm đó, Linh Hy không rời đi.

Ngoài cung điện, Hoả Chu nhìn thấy Nữ Đế Linh Hy đi vào rồi không trở ra nữa, không khỏi ngưỡng mộ: “Nữ Đế thật hạnh phúc, có thể ngủ với người đàn ông như anh ấy”.

Sắc mặt Lâm Bích Dao rất khó coi. Cô ấy hừ giọng: “Các cô quả thật không biết liêm sỉ là gì!”

Hoả Chu nhìn cô ấy với vẻ mặt kỳ lạ: “Cô nói lạ, trời sinh ra nam nữ chẳng phải vì muốn họ ở bên nhau và sinh con cái sao? Lẽ nào cô không muốn sinh con?”

Lâm Bích Dao lười tranh cãi, quay người về phòng nghỉ ngơi.

Hoả Chu bĩu môi lẩm bẩm: “Ghen thì ghen đi, lại còn lý sự với mình”.

Khi Ngô Bình tỉnh dậy, Linh Hy đã rời đi. Anh cảm thấy nguyên thần và cơ thể mình có sự thay đổi rất lớn, trở nên hoàn hảo hơn. Hơn nữa, trong cơ thể anh còn có thêm một luồng năng lượng mà chỉ Thiên Tiên mới có. Năng lượng này sẽ tồn tại trong cơ thể anh một thời gian, tiếp tục hoàn thiện cơ thể và thần hồn anh.

Ngô Bình vươn vai hỏi: “Hạo Thiên Giới, cổng Thi giới đã mở chưa?”

Giọng Hạo Thiên Giới vang lên: “Sắp mở, ngươi có thể đi rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK