Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình quay lại thì nhìn thấy có một ni cô đứng ngoài cửa, thoạt nhìn khoảng 30 tuổi, nhưng tu vi rất cao! Thậm chí Ngô Bình còn thấy tu vi của ni cô này cao hơn cả Lục Nhiễm Trần!

Tôn Ái Bình nhìn thấy ni cô ấy thì vội lau nước mắt rồi lễ phép hành lễ: “Đại sư, Ái Bình làm phiền đến người ạ!”

Ni cô đáp: “Không sao, con người đâu phải khúc gỗ, đâu ai kiềm chế được cảm xúc?”

Ngô Bình cũng tiến lên hành lễ: “Tham kiến đại sư”.

Ni cô nhìn Ngô Bình rồi nói: “Cậu đã ở cảnh giới Nhân Tiên rồi ư? Giỏi lắm, không biết là đệ tử của ai?”

“Đông Phật tiên sinh ạ”.

Ni cô ngẫm nghĩ rồi nói: “Người họ Kiều ấy hả? Tư chất của tiểu tử đó bình thường, thế mà có thể thu nhận được một đệ tử giỏi giang như cậu”.

Ngô Bình ngạc nhiên, tư chất của sư phụ anh bình thường ư? Ni cô này còn gọi sư phụ anh là tiểu tử sao?

Ngô Bình vội hỏi: “Xin hỏi pháp danh của đại sư”.

Ni cô: “Bần ni là Thanh Liên, hiện nay không còn mấy ai biết đến tôi nữa”.

Đúng là Ngô Bình chưa từng nghe đến danh của đại sư Thanh Liên, anh đảo mắt hỏi: “Đại sư có biết Thánh tăng không ạ?”

Đại sư Thanh Liên: “Ý cậu là người của chùa Lan Kha hả?”

Ngô Bình: “Vâng”.

Đại sư Thanh Liên: “Tính ra đó còn là sư đệ của tôi, chúng tôi cũng thường xuyên gặp gỡ”.

Ngô Bình chấn động, ni cô này là sư tỷ của Thánh tăng ư?

Anh còn định hỏi tiếp, nhưng đại sư Thanh Liên đã nói: “Tôi vốn định bế quan tu luyện một giáp, nhưng ban nãy chợt có một linh cảm, biết là vì sự xuất hiện của cậu. Tiểu thí chủ, tôi có một chuyện nhờ cậu giúp, cậu có đồng ý không?”

Việc mà một cao nhân thế này nhờ thì Ngô Bình không dám nhận ngay, anh hỏi: “Đại sư có việc gì vậy ạ?”

Đại sư Thanh Liên: “Tôi có một đồ tôn, trần duyên của cô ấy chưa tận, tôi định cho cô ấy hoàn tục. Nhưng cô ấy là một người rất thuần khiết nên dễ bị người khác hãm hại, tôi muốn nhờ cậu bảo vệ cô ấy, đừng để cô ấy bị người ta bắt nạt”.

Ngô Bình thấy đây không phải việc to tát gì nên nhận ngay: “Đại sư yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi”.

Đại sư Thanh Liên nhìn anh nói: “Đồ tôn này của tôi có sống hồng nhan hoạ thuỷ, dễ gây hoạ nên có thể sẽ gây nhiều rắc rối cho cậu đấy, cậu có đồng ý giúp cô ấy không?”

Hồng nhan hoạ thuỷ ư? Ngô Bình bắt đầu thấy hối hận, nhưng anh trót vừa nhận lời rồi thì sao đổi ý được nữa: “Đại sư cứ yên tâm”.

Đại sư Thanh Liên cười nói: “Tôi không nhờ cậu không công đâu, tôi sẽ tặng cậu một lá bùa hộ mệnh. Nếu cậu giữ lá bùa bên người thì không một cường giả nào trong thiên hạ có thể đả thương cậu được. Nhưng nó chỉ có tác dụng ba lần thôi, dùng xong thì chỉ còn là một tờ giấy bình thường”.

Nói rồi, bà ấy đứa một tờ bùa chú trông rất bình thường cho Ngô Bình, anh nhận lấy bằng hai tay rồi cảm ơn.

Đại sư Thanh Liên: “Ban nãy cậu có nhắc đến sư đệ Long Tượng của tôi ở chùa Lan Kha, ông ấy nợ tôi một ân tình, tôi sẽ gán lại cho cậu”.

Bà lại lấy một bông sen vàng ra rồi đưa cho Ngô Bình: “Cậu chỉ cần giơ vật này ra thì có thể nhờ Long Tượng làm giúp mình một việc”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK