Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình: “Chuyện này không thể cho quan được, mọi người hãy tiếp tục điều trị cho mọi người, đồng thời bồi thường một triệu cho mỗi một mạng người, thiệt hại về nhà cửa và tài sản thì giao cho chính quyền địa phương lo liệu. Nếu họ không có tiền thì mới đến lượt chúng ta”.

Mấy người kia nghe xong thì đi làm ngay, Ngô Bình bay vút lên cao rồi đằng đằng sát khí bay đến Đông Doanh.

Oan có đầu, nợ có chủ, thần gì đó này là do Sawako bồi dưỡng nên anh phải đi tìm ông ta.

Vì thế, anh bay đến Đông Doanh, nhưng khi bay vào địa phận của Đông Doanh thì anh đã bị nhiều luồng thần niệm tấn công.

Lúc này, anh đang ở trên khoảng không của quận Ishikawa, có ba người xuất hiện ở phía trước để chặn anh lại.

Người đứng đầu ăn mặc như võ sĩ của thời Mạc phủ, hai người khác cũng lag võ sĩ. Người đứng giữa để kiểu tóc thời cổ kỳ quái, giữa đầu không có tóc, trông rất xấu.

“Ai? Mau báo tên!”, võ sĩ ở giữa hỏi Ngô Bình.

Ngô Bình: “Tôi là võ giả Viêm Long, đến giết người”.

Võ sĩ cau mày nói: “Cậu đến giết người ư?”

Ngô Bình: “Thần mà Sawako bồi dưỡng đã đến Viêm Lonyg tàn sát người vô tội, khiến rất nhiều người chết và bị thương. Vì thế Đông Doanh buộc phải trả giá”.

Nghe Ngô Bình nói vậy, ba võ sĩ đều bật cười, võ sĩ bên trái nói: “Ngày xưa, chúng tôi đã giết bao người Viêm Long, giờ giết có vài trăm người thì bõ bèn gì”.

Ngô Bình lườm võ sĩ đó rồi lạnh giọng nói: “Ngày xưa, các người cũng tham gia giết chóc ư?”

Võ sĩ đó nói: “Ngày xưa, tôi là một đại tá, từng có kinh nghiệm chém cả chục nghìn người”.

Võ sĩ bên trái cười nói: “Tuy tôi không có kinh nghiệm chém chục nghìn người, nhưng ba nghìn thì vô tư. Khi ấy, đầu người rơi như lá rụng, đúng là một cảnh tượng đã mắt!”

“Ha ha, tôi cũng chém được nhiều lắm, toàn lũ rác rưởi thôi mà…”

Hắn vừa nói dứt câu đã có một đường kiếm loé sáng, ba cái đầu bay lên. Cùng lúc đó, ba nguyên thần xông ra rồi nhảy trên không trung, sau đó đã bị Ngô Bình bắt lấy.

Ba người kia vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, tên đã chém cả chục nghìn người nói: “Mạnh quá! Rốt cuộc cậu là ai? Tiên Quân của Viêm Long à?”

Tên chém nghìn người run rẩy nói: “Không, còn đáng sợ hơn cả Tiên Quân ấy. Trời ơi, rốt cuộc là quái vật gì vậy?”

Ngô Bình lạnh lùng nói: “Nhớ cho rõ tên tôi này, tôi là Lý Huyền Bình của Viêm Long!”

Nói rồi, anh ném ba nguyên thần vào bát vàng, sau đó luyện hoá thành ba viên Nhân Nguyên Đan.

Thi thể của ba người kia rơi xuống đất, Ngô Bình đứng ngay cạnh đó, vì anh biết mình giết họ xong thì sẽ có tu sĩ khác của Đông Doanh đến ngay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK