Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình nghĩ đến Phương Lập, nói: “Tôi có thể chọn vài người giúp anh”.

Mắt Nhan Bình Triều sáng lên: “Cậu Ngô là người tu luyện của thế tục, hiểu rõ nơi này hơn tôi nhiều, có cậu Ngô giúp thì tôi nhất định có thể làm được”.

“Liễu Kim Long và Nghiêm Lãnh Thạch đang ở đâu?”, Ngô Bình nhìn anh ta hỏi.

Nhan Bình Triều lập tức nói: “Cậu Ngô yên tâm, hai người này đều bị tôi khống chế rồi, không sao cả, tôi lập tức bảo người thả họ đi, đồng thời tôi sẽ trả lại tất cả những gì tôi có được”.

Ngô Bình: “Lần này đối phó với Liễu Kim Long và Nghiêm Lãnh Thạch, bên Trung Châu cũng có người tham dự nhỉ?”

Cậu biết rất rõ nếu không có sự giúp đỡ của những người nắm rõ tình hình Trung Châu, Nhan Bình Triều sẽ không bao giờ ra tay nhanh như vậy, thậm chí còn cướp cả công ty taxi của bố cậu.

Nhan Bình Triều: “Có vài gia tộc ở Trung Châu nghe nói tôi muốn động vào Liễu và Nghiêm thì lập tức chạy đến cùng lên kế hoạch, đưa người đến hỗ trợ. Nói thật, tôi thậm chí còn chưa làm gì thì họ đã giúp tôi làm cho xong rồi”.

Ngô Bình híp mắt: “Xem ra họ rất nhiệt tình, tôi nhất định sẽ báo đáp đàng hoàng mới được”.

Nhan Bình Triều nói: “Đúng thế, đám người này rất đáng ghét, tôi chỉnh đốn họ thay cậu Ngô”.

“Không cần đâu”, Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Anh đưa danh sách cho tôi”.

Nhan Bình Triều dặn dò người bên dưới, chưa đến hai mươi phút sau, Liễu Kim Long và Nghiêm Lãnh Thạch cả người đầy vết thương được đưa đến trước mặt hai người.

Nhìn thấy Ngô Bình, Liễu Kim Long vô cùng hổ thẹn nói: “Cậu Ngô, là tôi làm không tốt”.

Nghiêm Lãnh Thạch càng áy náy hổ thẹn, quỳ xuống đất: “Tôi không bảo vệ chủ nhân chu toàn, chủ nhân cứ trách phạt”.

Ngô Bình nói: “Chuyện này không trách hai người được, đối phương có lai lịch khá lớn, hai người không có sức đối phó”.

Nhan Bình Triều cười nói: “Hai vị, bây giờ tôi và cậu Ngô đang hợp tác, chuyện trước đó đã đắc tội rồi”.

Liễu Kim Long “hừ” một tiếng, hỏi: “Cậu Ngô, bên Trung Châu có một đám người nhân lúc này đánh cướp, chúng ta nhất định phải đánh trả”.

Ngô Bình: “Đây là điều đương nhiên, các người về trước chuẩn bị hành động cho tối nay”.

Sau khi hai người ra ngoài, Ngô Bình xin giấy bút rồi viết các loại đan dược lên đó. Năm loại đan dược này đều sử dụng dược liệu trong vườn thuốc này, cũng cần sử dụng các bài thuốc trong sách luyện đan, thế nên các thầy luyện đan khác không thể luyện chế. Điều này khiến cho năm loại đan dược mà cậu cung cấp rất khan hiếm, trên thế giới này chỉ có cậu mới có thể luyện chế được.

Nhan Bình Triều mỉm cười cầm lấy công thức đan dược, thật ra anh ta không ngờ Ngô Bình có thể cung cấp một loại đan dược quý hiếm như vậy, dù sao ở Tiên Giới chỉ cần chịu đưa tiền thì đan dược gì mà không mua được?

Tuy nhiên, khi nhìn thấy tác dụng của phương thuốc đầu tiên, anh ta sửng sốt, hai tay nắm lấy tờ giấy, sau đó ngẩng đầu lên ngạc nhiên nhìn Ngô Bình: “Cậu Ngô, đan này có tồn tại thật sao?”

Hoá ra loại phương thuốc đầu tiên mà Ngô Bình viết có tên là Cửu Chuyển Thiên Tâm Đan. Loại đan dược này có thể tăng sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Độ hòa hợp càng cao thì con đường tu hành sẽ đi càng xa, qua đó gián tiếp nâng cao tư chất của mình. Chẳng hạn như Thánh Xúc, quá trình này cũng có yêu cầu cực cao về khả năng hòa hợp, nếu một người uống Cửu Chuyển Thiên Tâm Đan này thì hiệu quả của Thánh Xúc có thể được tăng lên rất nhiều. Vốn dĩ chỉ có thể mở được một hoàng mạch, có thể sẽ mở được hai tử mạch vì tác dụng của Cửu Chuyển Thiên Tâm Đan.

Bởi vì điều này, khi nhìn thấy loại đan dược này, Nhan Bình Triều không dám tin đây là một đan dược thật, dù sao mặc dù ở Tiên Giới cũng có loại đan dược tương tự nhưng hiệu quả lại kém xa. Hơn nữa không phải ai cũng có thể mua được loại đan dược này, nó bị vài thế lực siêu cấp chiếm độc quyền, người ngoài có tiền cũng không thể mua. Dù có thể mua được cũng cần tốn gấp mười lần, thậm chí gấp một trăm lần mới có thể mua.

Ngô Bình: “Đương nhiên, trong ba ngày, anh có thể mở mang tầm mắt về Cửu Chuyển Thiên Tâm Đan”.

Nhan Bình Triều hít sâu một hơi, tiếp tục nhìn bốn loại đan dược còn lại, vẻ mặt càng ngạc nhiên hơn. Anh ta cất phương thuốc vào rồi hỏi: “Nếu cậu Ngô có thể cung cấp năm loại đan dược này thật thì dễ bàn giá cả”.

Ngô Bình: “Vài ngày nữa tôi sẽ đưa đan dược đến, anh cũng hỏi cấp trên của anh về giá của mấy loại đan dược này”.

Nhan Bình Triều nói: “Cậu Ngô yên tâm, chắc chắn sẽ khiến cậu hài lòng”.

“Hoàng khí đang ở đâu?”, Ngô Bình hỏi.

Nhan Bình Triều nói: “Dưới Đào Sơn”.

Ngô Bình: “Đào Sơn ở đâu?”

Nhan Bình Triều: “Ngọn núi này bình thường bị che lấp, ba mươi năm mới xuất hiện một lần, còn một thời gian nữa mới xuất hiện trở lại. Hơn nữa, mỗi lần Đào Sơn xuất hiện đều có vị trí khác nhau, nhưng tôi có thể nói quy luật cho cậu Ngô nghe”.

Ngô Bình nhíu mày: “Đây là bí mật mà anh nói à?”

Nhan Bình Triều nghiêm nghị nói: “Cậu Ngô, đây là bí mật tuyệt đối, rất ít người biết. Tôi cũng là vì chị mình là cung nữ thân cận của bệ hạ hoàng đế nên mới biết chuyện này”.

Ngô Bình: “Thế nên anh cũng muốn có được hoàng khí?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK