Ngô Bình để thuốc bôi lên bàn rồi nói với Hanami và Shimizu: “Lấy thuốc này bôi khắp người cô ấy, cả da đầu nữa. Bôi xong thì cô ấy phải đứng yên trên mặt đất bất động ba ngày”.
Sanamoba cảm thấy mình đang hồi phục nên rất mừng, cô ấy dặn thuộc hạ phải tiếp đãi nhóm Ngô Bình thật tốt trong lúc mình không tiện ra ngoài, đồng thời phải đáp ứng hết mọi yêu cầu của anh.
Ngô Bình ra ngoài rồi nói với Hanami: “Anh muốn đến nơi có bẫy”.
Hanami Tsukihime giật mình: “Anh Huyền Bình, ở đó nguy hiểm lắm, anh đừng mạo hiểm”.
Ngô Bình biết cô ấy lo lắng nên cười nói: “Em yên tâm, anh đảm bảo mình sẽ an toàn trở về”.
Hanami Tsukihime ngẫm nghĩ rồi nói: “Nếu anh nhất quyết muốn đi thì để em đi cùng”.
Vì thế Ngô Bình dẫn cô ấy bay về phía xa.
Nhìn từ trên cao, Ngô Bình phát hiện địa bàn của các nhẫn hoàng có ranh giới rõ ràng với đất hoang không có người ở. Ở chỗ đất hoang có cây cối mọc xanh um, dã thú qua lại, không có đường đi.
Khu vực mà các nhân hoàng quản lý thì như đô thị, nhà cửa san sát, đường đất đan xen.
Hai người đáp xuống ranh giới của đất hoang, phía trước là bụi cỏ tốt um, đến chỗ chen chân cũng không có.
Hanami Tsukihime: “Anh Huyền Bình, phía trước là nơi hoang dã rồi. Bây giờ rất ít người dám vào đó, chỉ có người đến bước đường cùng thì mới vào đó để trốn kẻ thù thôi. Nhưng chắc cũng chết trong đó hết”.
Ngô Bình vung tay lên, một đám mây xuất hiện dưới chân họ, sau đó đỡ họ bay lên, mặt đất không đi được thì phải bay thôi.
Sau khi bay lên cao, Ngô Bình giảm tốc độ rồi quan sát xung quanh. Anh bay chưa tới 100 mét thì dừng lại, sau đó nhìn chăm chú vào một cái cây lớn ở gần đó.
Cây này cao trăm mét, trên cây được trang bị nỏ tiên, nếu có ai thứ gì bay ngang thì nỏ tiên sữ tự khởi động và bắn hạ kẻ địch ngay.
Anh bảo Hanami Tsukihime chờ ở đây, còn mình thì tiến lại gần đó.
Vù!
Ba mũi tên bắn tới, Ngô Bình hẩy chúng đi, tuy chúng có uy lực khá mạnh nhưng không thể làm gì anh được.
Anh đi tới cạnh cái cây rồi tung chưởng vào thân cây, sau đó lấy một cái nỏ tiên ra. Món đồ này được thiết kế rất tinh xảo, anh đoán nó có thể bắn chất cao thủ cảnh giới Linh Biến.
Anh tìm từ trên xuống dưới thì thấy có mười cái nỏ tiên cùng 500 mũi tên. Anh cất đi phòng lúc dùng đến.
Sau đó, Ngô Bình và Hanami Tsukihime bay tiếp, lần này thì họ bay thêm mấy cây số mới dừng lại.
Quả nhiên Ngô Bình lại phát hiện ra cơ quan. Phía trước có một ngọn núi thấp, có một khẩu đại pháo giấu ở đó.
Ngô Bình từng đọc về khẩu đại pháo này trong bộ Tạp, muốn khởi động nó thì phải dùng tiền bùa.
Nhưng tiền bùa ở thời nay rất quý, ai lại lấy nó để nổ pháo chứ? Mà mỗi lần đâu chỉ dùng một tờ.
Anh cố ý bay đến gần đó, quả đạn pháo lập tức nhắm về phía anh. Sau đó mặt đất rung chuyển, một tia sáng loé lên.
Ngô Bình dùng pháp lực ngưng tụ thành lá chắn, nhưng tay anh vẫn không khỏi rung lên và buộc phải lùi lại.