Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Báo Thất Lang giận dữ nói: “Không phục, tiếp đi”.

Anh ta điên cuồng hú lên, một luồng sức mạnh đáng sợ bỗng toát ra từ khắp cơ thể, khiến khí tức của anh ta lập tức tăng lên mấy lần.

Vương Mẫu thở dài: “Cuối cùng thì Thất Lang cũng đã dùng đến sức mạnh của Long Nguyên rồi”.

Ngô Bình nheo mắt: “Không ngờ anh còn có tuyệt chiêu, tốt lắm, tôi sẽ dùng hết sức mình đánh với anh một trận”.

“Ầm”.

Anh biến thành một người khổng lồ cao vạn trượng, thi triển võ học mạnh nhất, đấm một đấm về phía Báo Thất Lang.

Báo Thất Lang không sợ, nhào qua, người và báo giằng co với nhau. Khi hai bên gặp nhau, Ngô Bình cảm giác được một luồng sức mạnh kỳ dị đập vào cơ thể anh. Anh giật mình, đấy là gì?

Chính vào lúc anh nghĩ mình sắp bị đánh bại thì năng lượng cửu sắc trong cơ thể anh bỗng tuôn ra, chạy vào trong cơ thể của Báo Thất Lang, biến thành vô số tia sáng, quấn chặt lấy một viên ngọc đang phát sáng.

Báo Thất Lang ngơ ngác, lập tức hống lên giận dữ: “Cậu dám ăn cắp Long Nguyên của tôi”.

Anh ta muốn dốc sức phản kháng nhưng đáng tiếc đã quá muộn rồi, Long Nguyên bị kéo vào trong cơ thể Ngô Bình, nằm trong đan điền của anh.

Báo Thất Lang không còn Long Nguyên thì khí tức liền yếu đi, bị Ngô Bình đấm văng ra xa.

“Trả Long Nguyên lại cho tôi”. Anh ta giận dữ hét lên, liều mạng xông qua.

Lúc này, sức mạnh Long Nguyên bị những tia sáng cửu sắc lấy ra, sau đó truyền vào trong cơ thể Ngô Bình khiến khí tức của anh cũng lập tức tăng vọt.

Báo Thất Lang đơ người, dừng tấn công, nhìn Ngô Bình bằng ánh mắt vô cùng căm phẫn.

Ngô Bình rất khó xử, anh vốn không muốn cướp thứ đó đi, nhưng năng lượng cửu sắc trong cơ thể không chịu sự khống chế của anh, cứ nhìn thấy là muốn nuốt chửng.

Ngô Bình chẳng buồn giải thích, hỏi: “Anh còn muốn đánh nữa không?”

Vẻ mặt Báo Thất Lang rất khó coi, anh ta biết e là hôm nay không thể giành lại được Long Nguyên nên chỉ nghiến chặt răng nói: “Tôi với cậu chưa xong đâu”.

Ngô Bình: “Báo tinh, anh nên biết, là do anh chọc tôi trước, nếu anh còn không chịu thôi thì tôi sẵn sàng tiếp bất cứ lúc nào. Có điều, tôi cảnh cáo anh, lần sau anh còn chọc đến tôi thì tôi sẽ đánh chết anh”.

Báo Thất Lang tức đến run người nhưng lại không nói được lời phản bác nào, vì bây giờ Ngô Bình thật sự có năng lực đánh chết anh ta.

Chị cả đột nhiên chạy đến bên cạnh Vương Mẫu, khóc lóc xin: “Cha, mẹ, hai người xem cậu ta đi! Không ngờ lại cướp đi Long Nguyên của Thất Lang, xin cha mẹ hãy làm chủ cho Thất Lang”.

Minh Đà Thánh Vương thản nhiên đáp: “Con gái, nếu bây giờ Thất Lang không giữ được Long Nguyên thì chứng tỏ nó và Long Nguyên không có duyên. Dù cho bây giờ cha có giúp nó giành Long Nguyên lại thì sau này nó vẫn sẽ cứ không giữ được. Con không nhìn thấy sao? Huyền Bình vừa lấy được Long Nguyên thì đã dùng được sức mạnh của nó. Điều này chứng tỏ cậu ấy thích hợp dùng Long Nguyên hơn Thất Lang”.

Chị cả khóc lóc nói: “Cha, Thất Lang đã phải liều mạng, bất chấp mạo hiểm thập tử nhất sinh mới có thể có được Long Nguyên, sao có thể dâng hai tay cho người khác thế chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK