Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh khoác áo bào, đi chân trần đến cổng thôn. Mỗi bước đi của anh đều rất tự nhiên, không hề dính chút khói lửa nhân gian.

Quái vật hình người nghi hoặc nhìn Ngô Bình, nó cảm thấy khí tức của Ngô Bình rất kỳ lạ, không phải yêu, không phải thần, chẳng lẽ là con người? Không phải con người rất yếu ớt sao?

Ngô Bình nhìn nó, nó: "Thần yêu, mày bó tay chịu trói, hay là để tao ra tay?"

Thần yêu gào lên, đột nhiên vồ tới. Thần yêu có sức mạnh thiên hạ vô song, sức chiến đấu đáng sợ, nó vung móng vuốt sắc bén, muốn cắt đứt cổ họng Ngô Bình.

Ngô Bình nhẹ nhàng phất tay đã tóm lấy cánh tay thần yêu, lạnh nhạt nói: "Dù sao vẫn còn nhỏ, mày còn yếu quá. Cắn nuốt!"

"Ầm ầm!"

Một hố đen khổng lồ vây lấy thần yêu, nó không ngừng giãy giụa trong hố đen. Tuy cơ thể bị phân tách nhưng vẫn có thể kiên trì.

Ngô Bình đi một bước đến một mảnh đất hoang vu, lạnh nhạt nói: "Hủy thiên diệt địa!"

"Ầm!"

Một tiếng động lớn vang lên, sức mạnh mà anh cắn nuốt từ hạt ngọc của con quái vật lúc này hoàn toàn được bộc phát ra.

Thần yêu hét lên một tiếng, thân thể không ngừng bốc hơi dưới sức mạnh đáng sợ, cuối cùng chỉ còn lại một khúc xương trắng pha lê lơ lửng giữa không trung, dù thế nào cũng không thể phân hủy.

Toàn bộ sức mạnh đều tiêu hao trong một lần, Ngô Bội không khỏi hơi mất sức, anh ngồi xuống đất, cầm khúc xương lên cẩn thận quan sát, lẩm bẩm: “Đây là mật mã sinh mệnh của nó, hình như nó chưa hấp thụ hoàn toàn mật mã sinh mệnh".

Anh cất xương đi, ăn chút đồ, nuốt mấy viên đan dược, sức lực từ từ hồi phục.

Ngô Bình trở về thôn, anh dùng sức mạnh của hố đen trực tiếp nuốt chửng những dấu ấn trên cơ thể mọi người, sau đó đưa họ vào động thiên và mang họ rời khỏi hành tinh lưu đày.

Một tia sáng rơi xuống, ngay sau đó, Ngô Bình xuất hiện ở Cảnh Cung.

Trong Cảnh Cung, lão tổ Huyền Đô mỉm cười và nói: "Huyền Bình, con đã giết chết thần yêu, sức mạnh của con đã vượt xa sự mong đợi của ta".

Ngô Bình: "Sư tổ quá khen. Sư tổ, hiện tại đại thế giới Thái Thanh có phải đã thoát ly khỏi Tiên Giới không?"

Lão tổ Huyền Đô: "Ừ, đã chính thức thoát ly. Đại Thiên Tôn mặc dù không muốn, nhưng cũng phải tuân theo ước định".

Ngô Bình: "Vậy thì tốt".

Anh lại đi bái kiến ​​Phiêu Miểu Đạo Quân, hàn huyên đôi chút rồi nói: "Sư tôn, mấy tháng nay con không về nhà, giờ con phải trở về".

Phiêu Miểu Đạo Quân: "Ừ, đi đi, trong nhà hết thảy đều ổn, vi sư vẫn luôn giúp con chăm lo".

Ngô Bình liền từ biệt Phiêu Miểu Đạo Quân và trở về đại lục Côn Luân.

Anh vừa về liền tới hoàng cung.

Đỉnh Nhi học ở Đông Cung, cậu nhóc rất nghịch ngợm, miệng đọc sách nhưng ánh mắt lại đảo lên đảo xuống. Có bảy đứa trẻ cùng học với nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK