Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đan sư mặc đồ màu trắng thi lễ với Ngô Bình: “Đan dược này ít nhất cũng là cấp mười sáu, ngài có tư cách ở lại viện này, xin mời!”

Ngô Bình gật đầu hỏi: “Nếu có người khác muốn mua đan dược của ta, có phải họ sẽ đến tìm ta không?”

Đan sư đồ trắng rất kính trọng Ngô Bình, nên nói: “Người thường không được phép làm phiền đến ngài, nhưng đương nhiên thỉnh thoảng, cũng có một vài khách hàng chức cao vọng trọng sẽ đến đến đây. Ví dụ như tình hình này, ngài giao đan dược được luyện chế cho dược đồng là được. Dược đồng sẽ đưa đan dược đến thị trường phía dưới và bắt đầu đấu giá. Hình ảnh bán đấu giá sẽ được truyền lại trong viện một cách trực tiếp, ngài có thể giám sát bất cứ lúc nào”.

Ngô Bình gật đầu, cảm giác chế độ phục vụ ở đây cũng rất tốt, nên nói: “Vậy ông cầm viên Nghịch Mệnh Đan này bán đi”.

Đan sư mặc đồ trắng nói: “Vâng! Bên ngoài viện có người, nếu Lý đan sư có yêu cầu gì chỉ cần nói với họ là được”.

Đan sư mặc đồ trắng rời đi rồi, Ngô Bình mới vào trong viện. Lúc này, anh mới phát hiện hoàn cảnh nơi này rất tốt, nơi này được chia làm các phòng như phòng trà, phòng đan, phòng ngủ còn có hoa viên. Mặc khác, trong viện còn có vài tên dược đồng nhưng Ngô Bình xua tay bảo họ lui ra. Sau đó, anh vung tay lên, hai con rồng xuất hiện trước mặt anh, chúng đều là con cá do anh nuôi ã nhảy qua Long Môn hóa thành một con rồng vàng và một con rồng màu hồng. Hai người này được Ngô Bình đặt tên, một là Lý Kim, một là Lý Đan để họ giúp để luyện đan.

“Chủ nhân, chỗ này là Đông Hoa Thành à?”, Lý Kim hỏi.

Ngô Bình: “Ừm, ta đến đây tham gia Đông Hoa Đan Hội. Hai ngươi nhớ kỹ, sau nay ta tên là Lý Nhàn, các ngươi là dược đồng thân cận của ta”.

“Rõ”. Hai người đồng thanh đáp.

Lúc này, anh nhìn đến một cái gương trên bàn sách, vươn tay ra nhấn vào. Ánh sáng bay đến giữa không trung rồi phát lên tình hình đang đấu giá.

Anh nhìn thấy đan sư mặc đồ trắng kia đang bàn bạc về việc đấu giá, người ở nơi đó đông nghịt. Qua vài phút, đấu giá bắt đầu, cửa đấu giá có người bước vào nói to: “Chào chư vị, đan này tên là Nghịch Mệnh Đan, uống nó vào có tác dụng giúp người bình thường trở thành thiên tài, nhưng cũng có thể biến thiên tài trở thành tuyệt thế thiên tài! Đan dược này thuộc hàng đan dược cực phẩm, hiếm có trong thế gian, hiện tại chỉ có một viên!”

Người dẫn chương trình vừa dứt lời, cả khán đài đều nổ tung, rất nhiều người có tiền mong lấy được viên đan dược này, dù bản thân không cần thì đưa cho con cháu đời sau của mình cũng rất tốt!

“Viên đan này giá khởi điểm là hai triệu kho phiếu! Mỗi lần ra giá phải hơn hai trăm nghìn kho phiếu”.

Ngô Bình hơi bất ngờ, lại không ngờ nơi này đấu giá bằng kho phiếu. Một kho phiếu cũng tương đương với năm ngàn đại đạo tệ rồi.

Thoắt cái, việc đấu giá đã bắt đầu. Có người ra giá 2 triệu 400 nghìn, cũng có người ra giá 3 triệu, giá cả liên tục tăng lên. Thoáng chốc, đã hơn 8 triệu kho phiếu, nhưng còn hơn mười người đang tiếp tục tranh viên đan này.

Trong đám người ở ngoài, có một người trung niên nhẹ gật đầu với vài tên tùy tùng bên cạnh bản thân, có một tu sĩ ria mép trong đó nói: “Thưa Nhị gia, ta thấy luyện đan sư kia có trình độ rất cao. Không ngờ, hắn ta có thể luyện ra Nghịch Thiên đan dược”.

Nam tử được gọi là Nhị gia cười nói: “Nếu Thiên gia ta có được một vị luyện đan sư như thế, chắc chắn sẽ thu hút càng nhiều tu sĩ hơn. Một lát nữa, các người theo ta đến bái kiến người kia”.

Cuối cùng, giá của Nghịch Thiên Đan tăng vọt đến 12 triệu kho phiếu, tương đương ít nhất sáu trăm triệu đại đạo tệ!

Ngô Bình ấn vào gương, nói: “Sáu trăm triệu đại đạo tệ, giá cả này không cao cũng không thấp”.

Lý Kim: “Ta chắc chắn Thiên Gia sẽ đến gặp ngài đấy chủ nhân”.

“Chờ đi”. Ngô Bình nói.

Anh vừa mới nghỉ ngơi một lúc, có có người đến thăm. Lý Kim mở cửa, cũng mời họ vào phòng khác.

Người này đến dẫn theo hai tùy tùng, chỉ thấy bộ dáng của hắn tai to mặt lớn, cười ha hả trông rất quen.

Người này ôm quyền với Ngô Bình, cười nói: “Chào Lý đan sư, tại hạ là Thiên Hách Uy”.

Người tùy tùng giải thích: “Nhị gia nhà ta là nhị đương gia của Thiên Gia, địa vị chỉ sau gia chủ đấy”.

Ngô Bình thầm nghĩ, thì ra là nhị đệ của Thiên Thắng Uy, anh cười nói: “Thì ra là Thiên Nhị gia, rất hân hạnh được gặp”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK