Môn chủ: "Ồ, sao lại nói thế?"
Đại trưởng lão: "Vì tôi thấy dù là Ngũ Đế Môn hay là năm thế lực quyết sách lớn thì Lý Huyền Bình đều chẳng coi ra gì".
Nghe thế đám người đều sững sờ, sau đó đều tức giận.
"Tên Lý Huyền Bình này chẳng ra thể thống gì, coi thường Ngũ Đế Môn sao?"
Đại trưởng lão lắc đầu: "Không phải là cậu ta coi thường Ngũ Đế Môn mà là coi thường tất cả môn phái, bao gồm năm thế lực quyết sách lớn".
Môn chủ: "Đại trưởng lão, ông thấy điều gì khiến cậu ta kiêu ngạo như vậy?"
Đại trưởng lão cười nói: "Môn chủ và các trưởng lão không cảm nhận được sao?"
"Cảm nhận cái gì?", có trưởng lão hỏi.
Đại trưởng lão: "Thực lực của Lý Huyền Bình đã trở nên khó lường, tôi thậm chí nhìn không ra cậu ta là cảnh giới gì".
Tất cả mọi người giật mình, sau khi cẩn thận nghĩ lại thì quả nhiên là như vậy. Khi đó bọn họ đều chìm đắm trong chấn động khi Lý Huyền Bình vượt qua ải thứ hai, không để ý tới những chuyện khác. Hơn nữa, mười hai phù văn do Lý Huyền Bình phóng ra quá mạnh nên họ không thể chú ý đến những phương diện khác.
"Đại trưởng lão, ý của ông là thực lực của Lý Huyền Bình đã rất cao rồi. Vậy ông cảm thấy hiện tại cậu ta ở cảnh giới nào?"
Đại trưởng lão: "Khó nói, có thể là cảnh giới Vĩnh Thần, cũng có thể là Cực Áo, thậm chí đạt tới Thiên Đế!"
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, phải biết rằng môn chủ hiện tại cũng chỉ là cảnh giới Cực Áo trung kỳ mà thôi!
Môn chủ trầm mặc một lát, sau đó nói: "Nếu là như vậy, chúng ta đã quá thờ ơ với cậu ta".
Đại trưởng lão: "Không hẳn, tôi luôn cảm thấy Lý Huyền Bình không để ý chúng ta có coi trọng cậu ta hay không, tâm tư của cậu ta căn bản không đặt ở chỗ này".
Môn chủ lập tức hiểu: "Tâm tư cậu ta không đặt ở đây, chứng tỏ cậu ta muốn trở về".
Đại trưởng lão gật đầu: "Đúng vậy, cậu ta chính là đời đầu muốn trở về".
Môn chủ: "Nếu như giờ cậu ta tu vi đủ cao thì bất cứ lúc nào cũng có thể trở về".
Đại trưởng lão: "Nhưng cậu ta lại không, nói cách khác cậu ta muốn tiến thêm một bước, nhân cơ hội tới nơi này nâng cao trình độ bản thân, đặt nền tảng tu luyện sau này".
Môn chủ im lặng một lúc rồi nói: "Truyền lệnh của ta để thăng cho Lý Huyền Bình làm phó môn chủ. Một khi cậu ta giành được vị trí đứng đầu trong đại hội Thiên Kiêu, ta sẽ lập tức truyền lại vị trí môn chủ cho cậu ta!"
Đại trưởng lão vội vàng nói: "Môn chủ, không được! Nếu chí hướng của Lý Huyền Bình không ở đây, chúng ta cũng không cần dùng những thứ này để lôi kéo cậu ta".
Môn chủ nhíu mày: "Không dùng những thủ đoạn này thì dùng cái gì?"
Đại trưởng lão khẽ mỉm cười: "Không cần làm gì, cho cậu ta sự kính trọng và không gian riêng tư. Cho dù chúng ta phải làm chuyện gì cũng không cần cho cậu ta biết, chỉ cần giảm bớt phiền toái cho cậu ta là được".
Môn chủ lập tức hiểu ý đại trưởng lão, ông ta liên tục gật đầu: "Đại trưởng lão suy tính chu đáo thật, được rồi, chuyện này chúng ta cứ làm thế đi!"