Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Thái Tôn: “Vì nó giỏi hơn các thiên kiêu bình thường, mà ông cũng không cần nhắc tôi làm gì, cứ chờ đi rồi sẽ biết thôi”.

Nguỵ Vô Cương híp mắt lại, sau đó chợt có dự cảm không ổn, lẽ nào đệ tử của Tiêu Thái Tôn thật sự sống sót trở ra? Hơn nữa còn nhận được Lôi Hồn Điện Phách?

Phải biết là sấm sét là sức mạnh thần bí và khủng khiếp nhất của vũ trụ, được coi là khởi nguồn của sinh mệnh, ai nhận được Lôi Hồn Điện Phách thì chắc chắn sẽ trở thành đệ nhất thiên kiêu.

Trương Tiểu Bình giẫm trên nền đất trong Lôi Cảnh vang lên những tiếng tanh tách, các vụ nổ làm lòng bàn chân anh đau nhói. May mà anh có thể chất mạnh mẽ, chút sấm sét này không thể khiến anh bị thương, cùng lắm chỉ thấy hơi đau thôi.

Anh lẩm bẩm nói: “Nơi quái quỷ gì thế không biết, sao mặt đất cũng có điện chứ?”

Anh đi được một đoạn thì giày đã cháy, sau đó đến quần áo cũng bị thiêu rụi, anh đành trần truồng rồi đi tiếp.

Rẹt!

Đột nhiên có một tiếng sấm to vang lên trên trời, cùng với đó là một tia sét ngũ sắc nổ tung, như thể muốn huỷ hoại hết mọi thứ, Trương Tiểu Bình cũng giật mình đến mức ngồi xuống đất, đầu cũng ong lên.

“Sấm sét gì mà ghê thế, nó mà đánh xuống người mình thì chắc mình bay màu luôn”.

Anh thấy hơi sợ nên chuẩn bị tìm một chỗ trốn, nhưng tìm mãi cũng không thấy một chỗ dung thân.

Nếu thế thì anh không tìm nữa mà ngồi xuống, sau đó nhìn các tia sét trên trời như có điều suy nghĩ.

“Niệm Động Sinh Lôi cần kết nối với sấm sét trên trời, đây chẳng là cơ hội trời ban còn gì?”

Vì thế, anh đã phóng thần niệm ra để thử kết nối với sấm sét, nhưng chúng quá mạnh nên thần niệm của anh vừa chạm tới thì đã bị tiêu diệt ngay.

Trương Tiểu Bình run lên, đầu bỗng đau dữ dội.

“Mạnh thế thì biết kết nối với nó kiểu gì đây?”

Tuy thấy khó nhưng Trương Tiểu Bình không bỏ cuộc, anh dùng mọi cách để thử kết nối lại, sau ba lần thất bại, anh vẫn tiếp tục, nhưng đến lần thứ mười vẫn chưa thành công.

Mỗi lần thất bại, Trương Tiểu Bình lại mất đi một ý nghĩ, tinh thần cũng rất khó chịu. Nhưng qua những lần đó, anh phát hiện mỗi lần bị sấm sét tiêu diệt thần niệm, sức mạnh huỷ diệt bên trong nó lại bị tiêu hao, chỉ còn lại sức mạnh khá nhẹ.

Vì thế, anh phóng cùng lúc hai ý nghĩ ra, một trước một sau nuôi đuôi nhau. Khi tiếp xúc với sấm sét, ý nghĩ phái trước như tấm bia đỡ đạn, ý nghĩ phía sau đã bắt được sức mạnh sấm sét sót lại.

Ầm!

Ý nghĩ phía trước vẫn bị triệt tiêu như thường, sau đó sức mạnh sấm sét yếu hơn đã truyền vào ý nghĩ thứ hai.

Sau đó ý nghĩ này đang có được sức mạnh của sấm sét, sau đó nó đã mạnh mẽ và có uy thế hơn rất nhiều.

Ý nghĩ lấy trộm được sức mạnh sấm sét đã quay trở lại cơ thể Trương Tiểu Bình, sau đó nhanh chóng bị thần niệm hấp thu.

“Cách này hay phết, nhưng nếu cứ thế thì mình sẽ tốn nhiều ý nghĩ lắm”, anh lắc đầu nhưng vẫn quyết định thử thêm vài lần nữa.

Cứ thế, anh đã phóng sáu ý nghĩ ra một lúc, hai cái vào một nhóm, hai nhóm đâu vừa tiếp xúc với sấm sét đã bị triệt hạ ngay, sau đó nhóm cuối cùng sẽ hấp thu sức mạnh sấm sét yếu hơn.

Lúc trước, Ngô Bình có ba nghìn ý nghĩ, nhưng thực tế thì anh đã phân hoá ra nhiều hơn.

Vậy mà loáng cái, anh đã dùng hết hơn một nghìn ý nghĩ, nhờ đó mới lấy được đủ sức mạnh sấm sét. Sức mạnh này đã bị thần niệm hấp thu hết.

Hiện tại, thần niệm của anh không thể hấp thu thêm sức mạnh sấm sét được nữa, vì thế anh phóng một lúc 300 ý nghĩ ra để kết nối với sấm sét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK