Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đạo Huyền: “Con về đúng lúc lắm, chúng ta vào trong nói chuyện”.

Vào trong rồi, Trần Đạo Huyền nghiêm túc nói: “Sau này, ta không còn là sư phụ của con nữa”.

Ngô Bình ngẩn ra: “Sư phụ, sao người lại nói vậy?”, anh tưởng mình đã làm sai chuyện gì.

Trần Đạo Huyền cười nói: “Giờ con là thiếu chưởng môn, đệ tử số một kiêm chưởng môn tương lai của kiếm phái Thục Sơn rồi. Vì thế con không nên có sư phụ nữa. Vì con không còn thuộc đỉnh Thanh Vân nữa mà là quản lý cả kiếm phái Thục Sơn rồi”.

Ngô Bình như có điều suy nghĩ, sau đó Trần Đạo Huyền nói tiếp: “Dù con không là đệ tử của ta nữa, nhưng tình cảm của chúng ta vẫn như vậy. Nếu con muốn thì hãy nhận ta là cha nuôi”.

Ngô Bình vui vẻ đồng ý ngay: “Con chào cha nuôi’.

Trần Đạo Huyền đỡ anh dậy rồi nói: “Con ngoan, mau đứng lên! Thanh Dao tiên tử thường xuyên đến tìm con, chắc có chuyện gì đấy, con mau đến đó xem đi”.

Ngô Bình biết chắc chắn Thanh Dao tiên tử có chuyện nên chào Trần Đạo Huyền rồi đến điện Thanh Liên ngay.

Ngô Bình vừa đáp xuống thì đệ tử nữ canh cổng đã nhận ra anh ngay, sau đó sáng mắt lên chào đón: “Đại sư huynh”.

Sau đó, các cô gái lũ lượt kéo đến chào hỏi.

Ngô Bình cười nói: “Chào các sư muội, tôi đến tìm Thanh Dao”.

Một đệ tử nữ nói: “Đại sư huynh, Thanh Dao sư tỷ đang ở chỗ phong chủ, để muội dẫn huynh đi”.

Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn”.

Đệ tử nữ này dẫn Ngô Bình tới đại điện, sau đó bảo anh chờ mình vào trong thông báo. Một lát sau, Lâm Thanh Dao đã ra đón, cô ấy thở phào nói: “Cuối cùng thì anh cũng về rồi”.

Ngô Bình: “Thanh Dao, có chuyện gì thế?”

Lâm Thanh Dao: “Một sư thúc tổ có tu vi rất cao thâm của tôi đang áp chế tâm ma ở sau núi, ai ngờ đột nhiên xuất hiện rồi ngày nào cũng nói chuyện với sư phụ. Sư phụ tôi thấy bà ấy có vấn đề nên muốn thông báo cho chưởng môn, nhưng chưởng môn cũng không biết làm thế nào, chỉ đòi trấn áp hoặc giết sư thúc tổ luôn. Sư phụ và sư thúc tổ thân nhau lắm nên không muốn bà ấy chết”.

Ngô Bình: “Cô muốn tôi chữa trị cho sư thúc tổ của cô à?”

Lâm Thanh Dao thở dài: “Anh là tia hi vọng cuối cùng của sư phụ, đi thôi, sư phụ với sư thúc tổ đang ở bên trong, anh vào xem đi, sau đó ra ngoài nói cho tôi biết có chữa được hay không”.

Hai người đi vào đại điện thì thấy có một người phụ nữ trung niên đang mỉm cười ngồi xếp bằng trên không trung, xung quanh toàn là người của điện Thanh Liên, Mộc Tâm Lan cũng đang ở đây.

Ngô Bình và Lâm Thanh Dao cũng ngồi xuống, anh âm thầm quan sát thì thấy có một pháp thân màu đen đang ngồi trong đầu của người phụ nữ, trên đỉnh đầu của bà ấy có một đài sen màu đen, ma khí mù đen từ đài sen đã thâm nhập vào pháp thân của bà ấy.

Ngô Bình nghiêm mặt rồi kéo Lâm Thanh Dao ra ngoài.

Anh vừa ra ngoài thì Mộc Tâm Lan cũng đi theo. Ngô Bình nhìn cô ấy rồi nói: “Điện chủ Mộc, đi theo tôi”.

Bọn họ đi tới Thanh Mộc Cung, bấy giờ Ngô Bình mới thở phào một hơi rồi nói: “Vị sư thúc ấy bị tẩu hoả nhập ma rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK