Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Bình lại tra hỏi kỹ càng. Về sau anh mới biết Thần Cung là nơi các cao thủ Thần tộc bồi dưỡng các thiên tài nòng cốt, mất rất nhiều tài nguyên. Vậy nên như Tử Dương Thần Cung phải mất ba năm mới bồi dưỡng ra một Thần tử, hơn nữa tỷ lệ thành công chỉ có 30% đến 50%. Trung bình phải mất tám năm mới có thể tạo ra một vị Thần tử.

Những Thần tử này đến từ các thế lực khác nhau. Bọn họ sẽ trở thành những lực lượng trung kiên sau này. Trong đó, Thần tử được chia làm ba cấp. Thần tử cấp cao vô cùng hiếm có, phải mất từ một đến hai trăm năm mới xuất hiện. Thần tử cấp trung thì khoảng hai đến ba mươi năm mới có. Phần lớn các Thần tử đều chỉ ở cấp thấp. Chỉ các Thần tử cấp trung mới được đặt tên, giống như Thần tử Bàn Nguyên chính là loại này, tên là Bàn Nguyên. Còn các Thần tử cấp thấp thì không có tên, chỉ được gọi theo họ.

Ngô Bình hỏi rất nhiều về Thần Cung. Quá trình tạo ra Thần tử rất nghiêm ngặt, phải lựa chọn ra một nghìn trẻ Thần tộc phù hợp từ mấy trăm triệu trẻ. Sau khi bồi dưỡng đến khoảng hai tuổi lại chọn ra một trăm trẻ ưu tú nhất, dồn nhiều tài nguyên bồi dưỡng cho họ hơn. Đợi đến khi bọn trẻ được năm tuổi sẽ chọn ra mười người đưa vào Thần Cung để dạy dỗ.

Mười trẻ Thần tộc này sẽ bị Thần cung đào thải dần dần. Nếu không may mắn thì có khi không giữ lại được ai. Còn lúc may mắn thì có thể chọn ra hai đến ba vị Thần tử trong một lần. Cơ chế bồi dưỡng Thần tử của Thần cung là lợi dụng hoàn cảnh đặc thù của gia tộc và tăng cường tiến hóa Thần tộc để sản sinh ra dòng máu Thần tộc mới. Vậy nên mỗi một Thần tử đều mang trong mình một dòng máu Thần tộc hoàn toàn mới. Đẳng cấp của Thần tử cũng được đánh giá dựa trên chất lượng huyết mạch của mỗi người.

Nghe đến đây, Ngô Bình không khỏi cảm thán. Thảo nào Thần tộc lại hùng mạnh như vậy. Hệ thống bồi dưỡng khổng lồ, phạm vi toàn diện, chi phí đắt đỏ như vậy. Nếu Nhân tộc cũng làm được điều này thì lo gì không có thiên tài?

Băng Hoang Thần Vương run rẩy nói: “Cái gì tôi biết tôi đều nói cả rồi, xin cậu tha cho tôi một mạng!”

Ngô Bình nhìn ông ta: “Thế lực của ông ở Thần giới có địa vị gì không?”

Băng Hoang Thần Vương đáp: “Gia tộc của tôi là thế lực Thần tộc hạng hai”.

Ngô Bình gật đầu nói: “Tôi có thể tha cho ông, nhưng ông phải nghe lời. Từ nay về sau ông phải làm trâu làm ngựa cho tôi. Ông không chịu thì tôi sẽ giết ông luôn cho xong chuyện”.

Băng Hoang Thần Vương vô cùng do dự. Ông ta là Thần tộc cao quý, tất nhiên không muốn bị người khác khống chế. Nhưng nếu không đồng ý thì chỉ còn một con đường chết. Cuối cùng ông ta thở dài: “Tôi đồng ý phục vụ cậu!”

Ngô Bình nói: “Ông không cần cảm thấy ấm ức. Sau này ông sẽ rõ làm việc cho tôi là may mắn cả đời của ông”, dứt lời anh bảo Thanh Minh kiểm soát tâm trí của Băng Hoang Thần Vương.

Hiện giờ thực lực của Thanh Minh đã cực kỳ khủng bố, lại có thêm nhiều thủ đoạn kỳ diệu khác nên muốn khống chế một Thần Vương nho nhỏ là chuyện quá đơn giản.

Sau khi bị khống chế, Băng Hoang Thần Vương cung kính quỳ xuống: “Tham kiến chủ nhân!”

Ngô Bình ra lệnh: “Ông phải nhanh chóng báo cáo mọi động tĩnh của Thần tử Bàn Nguyên cho tôi. Nếu hắn ta đến đại lục Côn Luân thì phải báo ngay cho tôi biết”.

“Vâng!”

Anh để ông ta ở lại chốn cũ, còn mình thì quay về đế quốc Thiên Võ. Anh biết rõ kẻ lén lút đối phó đế quốc Thiên Võ không chỉ có mình Thần tử Bàn Nguyên mà còn nhiều thế lực khác. Anh muốn bắt từng tên một!

Ngô Bình trở về đúng lúc Đường Tử Di đang triệu tập mọi người bàn bạc, bầu không khí khá căng thẳng: “Huyền Bình, anh đến đúng lúc lắm. Dạo gần đây trong đế quốc Thiên Võ xuất hiện rất nhiều tu sĩ đột nhiên nổi điên giết hại dân lành, hành hung người khác. Hiện giờ chúng ta đã đánh chết vài trăm người, bắt giữ hơn nghìn người”.

Ngô Bình nhíu mày: “Sao lại có chuyện như vậy? Người bị nhốt ở đâu? Để anh đi xem!”

Anh vội vàng đi tới nhà tù giam giữ tu sĩ nổi điên. Đây là nhà tù đặc chế, cực kỳ vững chắc. Bên trong một phòng giam, một tu sĩ trung niên đang nép vào góc tường, miệng lẩm bẩm không ngừng, thỉnh thoảng lại run bần bật.

Anh quan sát hồi lâu rồi mở cửa bước vào.

Cửa phòng giam vừa bị mở ra, tu sĩ điên kia lập tức bổ nhào tới, mười ngón tay mọc ra móng tay sắc nhọn hung hăng tấn công anh.

Anh đè đối phương xuống đất. Móng tay của ông ta chọc vào người anh không những không gây xước xát gì mà ngược lại còn bị gãy mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK