Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Phủ Hằng nói: “Phải, chính tôi sẽ nói với họ”.

Ngô Bình đáp: “Tôi thấy bên ngoài có không ít người, anh mang số đan dược này ra cho họ xem thử”.

Hoàng Phủ Hằng bèn cầm năm lọ đan dược ra sân, lúc này phải có đến mấy chục người đang chầu chực trong sân, toàn là chủ nợ của hắn ta.

Nhìn thấy Hoàng Phủ Hằng ra ngoài, những người này tưởng hắn ta định bỏ đi nên lập tức vây tới, nhưng Hoàng Phủ Hằng vô cùng điềm tĩnh nói: “Các vị, sư phụ tôi đã lấy đan dược, các vị xem!”

Lọ dược được truyền tới truyền lui trên tay đám đông, những người này cũng có nhãn lực, vừa nhìn đã biết số đan dược này phi phàm!

Sự lo lắng của họ lập tức tiêu tán, một người hỏi: “’Hoàng Phủ Hằng hiền chất, đệ tử có thể mua được những đan dược này không?”

Hoàng Phủ Hằng mỉm cười: “Tất nhiên có thể, chỉ là phải giao trước một nửa tiền đặt cọc. Số đan dược này thông thường chỉ xuất hiện ở buổi bán đấu giá, giá trị không thể ít hơn một nghìn tiền bùa. Nhưng nếu các vị cần, tôi có thể giúp các vị lấy được đan dược chỉ với nửa giá, nghĩa là năm trăm tiền bùa”.

Đám đông không ai không thấy động lòng, đối với họ mà nói, những đan dược này vô cùng hữu dụng, không ai muốn lỡ mất thời cơ.

Ngô Bình ở trong phòng chờ đợi, từng lời nói và hành động của Hoàng Phủ Hằng được anh theo dõi cẩn thận, khiến anh không khỏi bật cười.

Nửa giờ đồng hồ sau, Hoàng Phủ Hằng quay lại thư phòng: “Chủ nhân, họ bằng lòng đặt trước đan dược, bây giờ đang đi gom tiền rồi. Tôi còn bảo họ lan truyền rộng rãi tin tức này, dẫn thêm nhiều người khác tới, như thế tôi có thể gom được một lượng lớn tiền đặt cọc”.

Ngô Bình đáp: “Trưa nay tôi sẽ quay lại, anh chuẩn bị xong tiền cọc đi”.

Rời khỏi khu biệt thự Ngọc Tuyền, Ngô Bình cảm thấy trước mặt hoa lên, Vô Song xuất hiện trước mặt anh, cô ấy hỏi: “Thiên Hồ đang ở đâu?”

Ngô Bình liếc mắt nhìn cô ấy: “Cô không phải là hóa thân của Thiên Hồ sao? Tại sao còn gọi cô ấy là Thiên Hồ?”

Vô Song đáp: “Tuy tôi là hóa thân, nhưng qua vô số năm tu luyện, tôi đã có ý thức của riêng mình, bây giờ chúng tôi là hai cá thể”.

Ngô Bình gật đầu: “Cửu Vĩ Thiên Hồ bị nhốt ở một nơi, đại trận của nơi đó vô cùng mạnh mẽ, cô ấy bảo cô tới tìm cường giả của tộc Cửu Vĩ để giải thoát cho cô ấy”.

Vô Song gật đầu: “Tôi biết rồi. Bây giờ tôi sẽ đi tìm cao thủ của tộc Cửu Vĩ, lần này đi nhanh thì nửa năm, lâu thì vài ba năm”.

Thực ra Ngô Bình không mong thấy cô ấy rời đi ngay: “Không ở lại thêm vài ngày sao?”

Vô Song lắc đầu: “Không đâu. Đa tạ đã tiếp đón, cáo từ”.

Nói xong, Vô Song đột nhiên biến mất, cũng không biết cô ấy đã đi đâu.

Ngô Bình cảm thấy hơi thất vọng, nếu Vô Song này có thể ở lại bên cạnh làm vệ sĩ của anh thì tốt biết bao!

Về tới Thiên Long, anh tiếp tục chỉ dẫn Diệp Thần tu hành. Trong lúc này, Hoa Giải Ngữ ghé qua một chuyến, nói rằng ngày mai phải thi đấu với nước Mễ, địa điểm thi đấu đặt ở Hải Thành.

Ngô Bình không quá để tâm điều này, với thực lực hiện giờ của anh, thắng trọn vẹn không phải chuyện khó khăn.

Đến trưa, anh lại tới khu biệt thự Ngọc Tuyền lấy “tiền đặt cọc”.

Người nhà Hoàng Phủ Hằng quen nhiều biết rộng, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi mà hắn ta đã gom được hai mươi ba nghìn tiền bùa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK