Thẩm Tượng cười nói: “Cậu hiểu như vậy cũng không sai, tiên giới nối liền với những tiên cảnh này, họ đều hi vọng trở thành thiên tiên mới, có thể liên kết thế giới tâm linh và thế giới của họ lại làm một, từ đó mở rộng địa bàn. Sức ảnh hưởng của người đó rất lớn, sau khi anh ta mở ra thế giới lớn thì đã cướp đi rất nhiều thiên tiên từ các thiên cảnh lớn, nên hai bên mới xảy ra xung đột”.
Ngô Bình hỏi: “Tiền bối, nếu sau này tôi trở thành thiên tiên, vậy thì nhất định phải gia nhập tiên giới hoặc thiên cảnh do các thiên tiên này lập ra sao?”
Thẩm Tượng: “Đương nhiên là không, cậu có thể lựa chọn lập nên thế giới tâm linh của riêng mình, không bị người khác làm phiền, cũng có thể gia nhập vào các thế lực của tiên giới. Có điều phần lớn các thiên tiên lựa chọn cách thứ hai vì gia nhập tiên giới đồng nghĩa với việc có được sự bảo hộ, rủi ro sẽ rất thấp. Nếu tự lập ra thế giới tâm linh của mình, tự cai quản thì có thể sẽ bị những thiên tiên khác nuốt chửng, luyện hóa”.
Ngô Bình giật mình: “Bị nuốt chửng sao?”
Thẩm Tượng gật đầu: “Đúng thế, có một số người không gia nhập vào tiên giới cũng không gia nhập các thế lực của Thiên Tiên các mà tự có thế giới tâm linh riêng của mình, vì muốn mở rộng thế giới của mình, họ sẽ nuốt chửng thế giới của những Thiên Tiên khác”.
Ông ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Cũng có vài Thiên Tiên gia nhập thẳng tiên giới cổ, ở đó cũng có số lượng Thiên Tiên tương đương nhưng tiên giới cổ rất nguy hiểm, và cũng phải đề phòng bị thiên tiên khác nuốt chửng. Hơn nữa, tiên giới cổ có rất nhiều khu cấm chết người, một khi ai vào trong thì chỉ có giá chết”.
Ngô Bình : “Thần thổ thông thiên, Âm Dương giáo, tiên vực vĩnh hằng, các thế lực này đều nằm ở tiên giới sao?”
Thẩm Tượng: “Những thế lực lớn này đều nằm trong tiên giới cổ. Vì tiên giới cổ có rất nhiều hậu nhân của Cổ Tiên, trong đó có rất nhiều thiên tài”.
Anh nói: “Tiên giới cổ là một phần của Hồng Hoang, Hồng Hoang là một thế giới vô cùng rộng lớn, có rất nhiều người và bộ lạc dã man sinh sống”.
Ngô Bình ngây ra: “Hồng Hoang?”
Thẩm Tượng gật đầu: “Tiên giới và tiên giới cổ đều nằm trên đất của Hồng Hoang. Nghe nói đại lục Hồng Hoang là mảnh đất được hình thành từ thời hỗn độn sơ khai, bên trong có rất nhiều báu vật cũng như dã thú, yêu ma. Đương nhiên, cùng có một số vương triều vĩ đại và bộ lạc hùng mạnh tồn tại”.
Một bức tranh hùng vĩ liền xuất hiện trong đầu Ngô Bình, anh than: “Xem ra thế giới này phức tạp hơn tưởng tượng của tôi nhiều”.
Thẩm Tượng nói: “Ta có thể nhìn ra cậu đã là Thần Quân rồi. Tư chất của cậu rất xuất sắc, sau này nếu vào Hồng Hoang thì sẽ thích nghi với môi trường ở đó nhanh hơn người khác rất nhiều”.
Ngô Bình: “Xin tiền bối chỉ bảo thêm?”
Thẩm Tượng: “Tu tiên bắt nguồn từ đại lục Hồng Hoang, tổ tiên của tất cả chúng ta thuở đầu đều sinh ở đó. Ở đại lục Hồng Hoang, có rất nhiều dị tộc mạnh, hung thú, yêu ma hùng mãnh, chỉ có khí lực mạnh mẽ của loài người mới có thể chống lại được. Tiên thuở đầu thể chất đều rất mạnh, từ nhỏ đã có thể chém giết với hung thú rồi”.
Ngô Bình khẽ suy nghĩ trong lòng, lại nghĩ đến Nhân Tiên Cực Cảnh, với cả Địa Tiên Đoạt Thiên Cảnh, bèn hỏi: “Tiền bối, các tiền bối ở thời kỳ Nhân Tiên, có phải đều đạt đến Cực Cảnh không?”
Thẩm Tượng gật đầu: “Tiên lúc đầu, thể chất e rằng còn mạnh hơn cả Cực Cảnh nữa. Còn về rốt cuộc cảnh giới kia là gì, thì ta cũng không rõ”.
Ngô Bình hoảng sợ, trên Cực Cảnh còn có cảnh giới khác nữa? Cảnh giới Nhân Tiên thứ bảy?