Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có mấy luồng năng lượng đang vận chuyển trong lò, có thể thấy đan dược sắp được luyện xong rồi, nhưng lại bị ngưng ngay bước mấu chốt nhất.

Trông thấy Ngô Bình, một nha đầu bước tới nói: “Công tử, khảo hạch của vòng này là lấy được đan dược từ trong lò ra, nhưng chỉ có đúng một cơ hội thôi”.

Người đang đứng trước lò có dáng người không cao, da thì trắng, giờ đang chăm chú nghiên cứu cách lấy đan dược ra.

Ngô Bình nghe xong thì tiến lên quan sát trước, sau đó tung một chưởng vào thên lò, người kia bực mình nói: “Đừng có gây rối”.

Song, ngay sau đó, nắp lò đã mở, Ngô Bình kết 36 loại đan quyết bằng hai tay, ba luồng đan khí đã nằm gọn trong lòng bàn tay anh và biến thành ba viên đan dược.

Các nha hoàn đều vui tới mức vỗ tay rồi nói: “Chúc mừng công tử đã qua vòng hai”.

Đệ tử của Dược Vương Các nhăn mặt hỏi: “Còn lò nào khác không?”

Nha hoàn nói: “Xin lỗi Ngôn công tử, chỉ có một cái này thôi”.

Ngôn công tử tức tối nhìn Ngô Bình: “Anh không biết thế nào là thứ tự trước sau à?”

Ngô Bình bình thản nói: “Anh có đứng thêm cả vạn năm thì cũng không lấy đan dược ra được đâu. Chẳng lẽ anh định bắt tôi chờ anh ngần ấy năm à?”

Ngôn công tử nổi giận nói: “Tôi sắp nghĩ ra cách rồi”.

Ngô Bình: “Thế à? Nếu anh mà cố lấy đan dược ra thì sẽ bị phản phệ đấy”.

Ngôn công tử cười mỉa: “Bị đan dược phản phệ ư? Đúng là nực cười!”

“Không tin à?”, Ngô Bình nắm tay lại, đan dược toả sáng rồi bay lên một đỉnh núi.

Đan khí như đao đã chém đỉnh núi thành hai, mãi sau một nửa đỉnh đã trượt xuống tạo thành một tiếng động lớn.

Cảnh tượng này khiến Ngôn công tử phải ngây người rồi nói: “Không thể nào!”

Ngô Bình: “Đây là một viên Kiếm Khí Đan, là đan dược dành cho kiếm tu tu luyện”.

Nha đầu kia cười nói: “Công tử đã nhìn thấu được lai lịch của viên đan dược này nên sẽ nhận được một thẻ tím”.

Ngô Bình đã có đủ ba thẻ nên cười nói: “Tôi được lên thẳng rồi đúng không?”

Nha hoàn: “Vâng, mời công tử đi theo tôi”.

Các cô gái dẫn Ngô Bình đên đỉnh núi, còn Ngôn công tử kia tuy không cam tâm nhưng vẫn phải bỏ đi.

Lúc này, Ngô Bình đã lên trên đỉnh, anh nhìn thấy một biệt viện ngói đỏ tường trắng, có một con sư tử vàng nằm trước cổng. Trông thấy Ngô Bình, nó đứng dậy rồi nhìn anh bằng đôi mắt sắc lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK