Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Vĩnh Lợi hừ một tiếng: “Mày định lừa ai hả?”

Ngô Bình nhìn anh ta: “Kim Vĩnh Lợi, hình như anh rất có định kiến với tôi thì phải. Nếu anh không tin thì tôi sẽ dùng một phần trăm cổ phần của nhà họ Đường để cược với anh. Nếu tôi không lấy được hàng từ chỗ vua phỉ thuý, tôi sẽ cho anh 1 phần trăm cổ phần ấy. Ngược lại, nếu anh thua thì phải đưa tôi một phần trăm của anh, dám chơi không?”

Kim Vĩnh Lợi thoáng kinh ngạc, một phần trăm cổ phần là cả chục tỷ, đương nhiên anh ta không dám cược nên chỉ cười lạnh nói: “Cổ phần? Mày có à?”

“Có chứ”, Đường Minh Huy hờ hững nói: “Nếu Ngô Bình thua, tôi sẽ trả một phần trăm này thay cậu ấy”.

Kim Vĩnh Lợi ngạc nhiên, đầu óc Đường Minh Huy có vấn đề rồi ư? Tại sao lại theo phe Ngô Bình!

“Kim Vĩnh Lợi, nếu anh không dám thì ngậm miệng lại đi”, Ngô Bình trừng mắt với anh ta.

Kim Vĩnh Lợi nổi điên, dẫu sao anh ta cũng là cậu chủ của nhà họ Kim ở Thiên Kinh nên sao nuốt trôi cục tức này được, anh ta đập bàn nói: “Ngô Bình, mày đừng đắc ý vội, tao sẽ chơi với mày, tao không tin Tiết Thái Hổ lại cấp hàng cho mày”.

Kim Vĩnh Lợi rất tự tin vào điều đó, vì hiện giờ nhà họ Kim của anh ta mới là đối tác lớn nhất của Tiết Thái Hổ. Hơn nữa, ông chủ lớn đứng sau nhà họ Kim và Tiết Thái Hổ có liên quan lợi ích nhất định. Anh ta không tin Tiết Thái Hổ dám trở mặt với gia tộc của anh ta vì Ngô Bình.

Ngô Bình gật đầu: “Tốt, dũng cảm đấy!”

Đường Tử Di nói: “Nếu đã là cá cược thì phải có giấy tờ đàng hoàng, tất cả cổ đông ở đây sẽ làm chứng. Nếu bên nào thua thì phải trả đúng một phần trăm cổ phần theo giá của Đường Thị”.

Ngô Bình: “Tôi đồng ý”.

Kim Vĩnh Lợi cười lạnh: “Tôi cũng đồng ý”.

Các cổ đông khác bàn bạc với nhau một lát rồi cũng đồng ý, dẫu sao họ cũng hiếm gặp một vụ cá cược lớn cỡ này.

Ngô Bình lập tức gọi video cho Tiết Thái Hổ rồi còn phát lên màn hình lớn.

Điện thoại rất nhanh được kết nối, Tiết Thái Hổ đang mặc đồ ngủ và nằm trên giường, hai bên là hai người đẹp mặc nửa kín nửa hở.

Nhìn thấy Ngô Bình, Tiết Thái Hổ vội ngồi dậy rồi nịnh nọt cười nói: “Cậu chủ Ngô, cậu tìm tôi có việc gì thế?”

Mọi người hết hồn, Tiết Thái Hổ bá chủ của Biên Nam đang gọi Ngô Bình là cậu chủ ư?

Ngô Bình nói: “Anh Thái Hổ, tôi có việc muốn nói với anh. Nhà họ Đường chuẩn bị tiến công vào thị trường phỉ thuý, sau này nguồn cung phải dựa cả vào anh, được chứ?”

Thấy Ngô Bình gọi mình là anh, Tiết Thái Hổ sung sướng rồi cao giọng nói: “Được chứ! Chỉ cần cậu chủ nói một câu thôi, bao nhiêu cũng có hết”.

Kim Vĩnh Lợi sốt sắng hẳn, anh ta bước nhanh tới rồi nói với điện thoại: “Ông Hổ, tôi là Vĩnh Lợi đây”.

Nụ cười trên mặt Tiết Thái Hổ lập tức biến mất, gã thờ ơ nói với Kim Vĩnh Lợi: “Cậu Kim đấy hả, sao cậu lại ở cạnh cậu chủ Ngô?”

Cuộc hội thoại này đã xuất hiện sự chênh lệch trong xưng hô, Tiết Thái Hổ gọi Ngô Bình là cậu chủ, còn Kim Vĩnh Lợi lại gọi gã là ông Hổ.

Kim Vĩnh Lợi vội cười trừ nói: “Ông Hổ, tôi thay mặt nhà họ Kim hi vọng ông đừng cung cấp hàng cho Ngô Bình, dẫu sao cũng ta cũng đã làm ăn với nhau lâu rồi mà”.

Tiết Thái Hổ lập tức biến sắc mặt rồi quát: “Mẹ kiếp! Chuyện hợp tác giữa tôi và cậu chủ Ngô đến lượt hạng tép riu như cậu xía vào à? Từ trở trở đi, nhà họ Kim đừng mơ mua được phỉ thuý của tôi nữa”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK