Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đoạn, anh lấy giấy tờ nhà đất cho bên kia xem rồi nói tiếp: “Đi ngay bây giờ, tôi có thể không truy cứu”.

“Chuyện gì vậy?”

Một cô gái độ đôi mươi bước ra, dung mạo xinh đẹp nhưng vẻ mặt cực kỳ khó chịu.

Một nam tu sĩ vội vã khom người đáp: “Công chúa điện hạ, có một tên dã tu xông vào, bảo nhà này là nhà anh ta”.

Cô ta bực dọc liếc nhìn Ngô Bình rồi bảo: “Chỉ là một tu sĩ cỏn con, giết phắt đi là được!”

“Vâng!”

Hai tu sĩ lập tức ra tay. Cả hai là Địa Tiên Động Tiên và Địa Tiên Thần Tàng, thực lực đều không kém, vừa ra tay, khí thế đã rất khiếp đảm.

“Ầm!”

Ngô Bình thi triển lãnh vực tinh thần. Trong lãnh vực tinh thần của anh, đòn của hai người họ đều bị anh khống chế, bao gồm thần thông của pháp thuật. Đồng thời anh còn dùng ý nghĩa võ đạo trong lãnh vực tinh thần.

Ngay lập tức, đòn của họ liền đánh vào người còn lại. Một tên trúng quyền, một kẻ trúng cước. Họ gào lên thảm thiết cùng một lúc rồi ngã sõng soài.

Cô gái kia cả kinh, quát tháo: “To gan! Biết thân phận của bản công chúa hay không hả?”

Ngô Bình vừa nhìn cô ta vừa đáp: “Tôi chỉ biết nếu cô còn hống hách như vậy nữa thì tôi sẽ giết cô!”

Dứt lời, cơ thể của cô gái nọ đã lơ lửng bay lên, sức mạnh trong người tả xung hữu đột, cảm giác như sắp nổ tung vậy.

Cô ta kinh hãi thét gào: “Dừng tay! Tôi là công chúa nước Thiên Mông, bố tôi là Chân Tiên!”

Ngô Bình cười khẩy: “Chân Tiên thì có gì hay ho. Tôi có ít nhất năm tiền bối là Chân Tiên đấy”.

Cô ta sững sờ, lúc này mới ý thức được người trước mặt có lai lịch không đơn giản, lập tức nhượng bộ: “Chúng ta không có thù hận sâu đậm, anh không nhất thiết phải giết tôi mà?”

Ngô Bình bảo: “Thế phải xem biểu hiện của cô rồi. Nếu cô làm tôi khó chịu, tôi giết cô thì đã sao? Bây giờ thế đạo hỗn loạn, một người chết đi và một con bọ chết đi cũng chẳng khác gì nhau”.

Cô gái kia không còn nóng nảy nữa, đành thở dài: “Được, tôi sẽ nhận lỗi. Xin lỗi anh!”

Ngô Bình nói: “Xin lỗi mà có tác dụng thì thế gian này đâu còn tranh đấu?”

Cô ta ngỡ ngàng: “Vậy anh muốn thế nào?”

Ngô Bình bảo: “Xông vào nhà tôi còn doạ dẫm tôi, các người đã làm tôi sợ, phải bù đắp về mặt tinh thần cho tôi”.

Mấy người kia nhìn nhau, nghĩ bụng tên này đúng là mặt dày! Mạnh như vậy mà bảo sợ? Nhưng dù Ngô Bình có nói gì, họ cũng không dám trái ý.

Cô gái nọ nghiến răng: “Được. Ra giá đi”.

Ngô Bình nói tiếp: “Tôi nhát gan, lần này bị doạ sợ ít nhất phải nghỉ ngơi một tháng, điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng giấc ngủ của tôi. Thế này đi, cô là công chúa, nhà có rất nhiều tiền, bồi thường mười triệu tiền báu cho tôi là được”.

Cô ta kinh ngạc thốt lên: “Mười triệu? Sao anh không cướp luôn đi!”


Ngô Bình đanh mặt: “Cướp? Ý hay đấy. Bây giờ tôi có thể giết cô hoặc trói cô lại, rồi đến nước cô đòi tiền chuộc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK