Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười tỷ là một con số tiền lớn, nhưng Nghiêm Lãnh Thạch vừa mới nuốt nhà họ Vương, trong tay nắm một khoản tiền mặt lớn. Đáng nói là ông ta thế mà thật sự trở về lấy mười tỷ rồi cầm chi phiếu vội vàng chạy tới sòng bạc.

Hàn Chí Cao nghe thấy Ngô Bình gọi điện vay tiền thì khinh bỉ, nhưng nghe thấy cậu nói muốn mượn mười tỷ thì lại không khỏi ngây ra. Dù Hàn Chí Cao ông ta muốn vay mười tỷ từ ngân hàng thì tỉ lệ thành công cũng không vượt qua 50%, Ngô Bình có thể mượn được ư?

Nhưng điều khiến ông ta không thể tưởng tượng nổi là chưa đến mười phút Nghiêm Lãnh Thạch đã cầm chi phiếu đến sòng bạc, đặt tấm séc trị giá mười tỷ xuống trước mặt Ngô Bình.

Ngô Bình vỗ chi phiếu, cười hỏi Hàn Chí Cao: "Mười tỷ, ông có không?"

Hàn Băng Nghiên nhỏ giọng nói: "Anh Bình, mười tỷ nhiều quá, hay không chơi nữa".

Ngô Bình đáp: "Sợ cái gì, tính tất cả gia tài ông ta mới được mười tỷ, anh không tin ông ta dám lấy mười tỷ ra chơi với mình".

Vẻ mặt Hồ Dật Chi khẽ cong, cười hỏi: "Anh Ngô, mười tỷ đúng là cả gia tài của ông ta. Mà anh cũng là vay từ nhà họ Nghiêm, theo tôi thì vẫn nên đừng xúc động thì hơn".

Ngô Bình cười bảo: "Anh Hồ, ông ta nói tôi chơi không dám chịu. Giờ tôi lại muốn xem giữa chúng tôi ai mới là người không dám chơi!"

Trong lòng Hàn Chí Cao quả thật đang do dự, ông ta được cho là có khối tài sản mười tỷ, nhưng 60% đều là cổ phần, tiền mặt có thể huy động được thật chỉ có hai, ba tỷ mà thôi.

Ngô Bình như đoán được tâm sự của ông ta, nói: "Anh xem, ông ta căn bản không lấy ra được mười tỷ. Gì mà đại gia chục tỷ chứ, chẳng có cái mẹ gì cả!"

Lúc này, Hàn Chí Cao nhìn về phía một người đàn ông trung niên. Gã vẫn chưa khiến cho người khác chú ý vì trông rất bình thường. Gã khẽ gật đầu rồi đi về phía Hàn Chí Cao.

Trong lòng Hàn Chí Cao lập tức yên tâm, người đàn ông trung niên là cao thủ mà ông ta tốn số tiền lớn mới đến. Gã vẫn luôn quan sát Ngô Bình, với kinh nghiệm của mình thì gã không có phát hiện Ngô Bình gian lận. Chỉ cần đối phương không chơi xấu, vậy thì chắc chắn sẽ thua vì gã có thể lén lút giúp Hàn Chí Cao gian lận!

Hàn Chí Cao cười ha ha nói: "Cậu bạn trẻ, cậu đã có dũng khí như vậy thì tôi sẽ chơi với cậu một ván".

Ông ta quay sang nói với Hồ Dật Chi: "Cậu Hồ, tuy tôi không có nhiều tiền mặt như vậy, nhưng cậu cũng biết trong tay đang nắm giữ cổ phiếu. Hay vậy đi, tôi gán toàn bộ cổ phiếu cho cậu. Sau khi thắng, tôi sẽ lập tức trả lại còn cho cậu 3% tiền lời. Cậu thấy sao?"

Hồ Dật Chi cười: "Đương nhiên là được. Có điều, theo quy tắc thì tài sản tài chính chỉ có thể thế chấp 60%".

Hàn Chí Cao: "Không thành vấn đề. Cổ phiếu và trái phiếu trong tay tôi trị giá khoảng tám tỷ rưỡi, gán hết cho cậu!"

Bên Hồ Dật Chi có nhân viên chuyên nghiệp làm thủ tục, Hàn Chí Cao chẳng mấy chốc đã vay được năm tỷ mốt tiền mặt, cộng thêm hai tỷ rưỡi tiền mặt của ông ta thì tổng cộng là bảy tỷ sáu!

Mắt thấy đối phương chuẩn bị xong, Ngô Bình nói: "Ông chủ Hàn, ông muốn chơi với tôi thật hả?"

Hàn Chí Cao: "Sao, cậu bạn trẻ sợ à?"

Ngô Bình cười lạnh: "Đùa gì vậy, tôi mà sợ ông? Hôm nay, một là tôi muốn thắng hết tiền của ông, hai là thua hết mười tỷ cho ông!"

Hai bên ngồi xuống, ván bài cược lớn như thế thì đương nhiên những người khác cũng không dám tham gia vào, chỉ có hai người họ chơi.

Sau khi chia bài xong, con bài trên của Ngô Bình là lá K, Hàn Chí Cao là lá số 9. Ngô Bình nói: "Năm triệu".

Hàn Chí Cao ngó con bài chưa lật của mình thì phát hiện cũng là lá số 9 bèn nói: "Người trẻ tuổi đúng là dũng cảm, vừa mở đầu đã năm triệu. Được, tôi theo!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK