Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tấm chắn bảo vệ của Ngô Bình bị Ma Quái đánh cho kêu vang, anh mặt không biến sắc cười nói: “Tôi còn tưởng anh có bản lĩnh gì hay, hóa ra chỉ phóng ra mấy hồn ma, hơ hơ, trẻ con quá đấy”.

Tiêu Phá Thiên dùng hết sức thi triển, nhưng Ma Quái vẫn không thể phá được tấm chắn bảo vệ. Nửa phút sau, hắn biết không thể cứ tiếp tục như thế được, thế là hắn cắn đầu lưỡi, phun một ngụm tinh huyết vào trong làn khói.

Ma Quái lập tức gào lên, sau đó tấn công kịch liệt về phía Ngô Bình.

Tấm chắn bảo vệ vẫn không bị phá, nhưng Ngô Bình lại mất kiên nhẫn nói: “Màn biểu diễn của anh kết thúc rồi”.

Nói rồi anh kích phát bí lực cao cấp, không khí xung quanh lập tức trở nên méo mó, sau đó làn khói bắt đầu rơi xuống đất, cuối cùng tạo ra một vùng bùn đen trên mặt đất.

Ngô Bình thu lại tấm chắn bảo vệ, lạnh nhạt nói: “Bây giờ tôi sẽ cho anh thấy tuyệt học mạnh nhất của Huyền Minh Giáo, Huyền Minh Sát Chỉ”.

Thật ra Huyền Minh Sát Chỉ là một trong những sát kỹ mà tổ sư phụ của Huyền Minh giáo lĩnh hội được sau khi có được Huyền Minh Tiên Khí. Có nói thế nào thì Ngô Bình cũng là đệ tử số một của Huyền Minh giáo, nếu không nắm được một số tuyệt học của Huyền Minh giáo thì thật vô lý, thế là anh dùng mười lăm phút , học một số sát kỹ tuyệt học của Huyền Minh giáo, Huyền Minh Sát Chỉ này là một trong số đó.

Đương nhiên, Huyền Minh Sát Chỉ mà Ngô Bình thi triển có uy lực mạnh gấp rất nhiều lần nguyên bản, vì dù sao thì trong cơ thể anh cũng có Huyền Minh Tiên Khí.

Một luồng sát quang lớn bằng ngón tay phóng ra, lập tức xuyên thủng trán Tiêu Phá Thiên, tạo ra một hộc máu.

Tiêu Phá Thiên kinh ngạc, cơ thể cứng đờ rồi từ từ ngã xuống đất.

Không khí bỗng trở nên yên lặng, Tả Nguyên Thần đến bên xác Tiêu Phá Thiên, thử kiểm tra xem hắn còn sống hay đã chết, sau đó thì thở dài, nhìn sang Trương Cổ Nguyệt, nhả từng chữ: “Xem ra Huyền Minh giáo vẫn còn có nhân tài”.

Trương Cổ Nguyệt lạnh lùng nói: “Vẫn còn trận thứ hai”.

Tả Nguyên Thần cười khẩy: “Thiên tài này của ông sẽ phải bỏ mạng ở trận thứ hai”.

Trương Cổ Nguyệt: “Chưa biết thắng thua thì có nói gì cũng vô dụng”.

Tả Nguyên Thần không nói thêm nữa, quay về chỗ cũ.

Người làm chứng cao giọng nói: “Trận thứ nhất đã kết thúc, Huyền Minh giáo thắng. Theo như cam kết, Kim Long Môn sẽ nhường mỏ khoáng Linh Tinh ở phía nam cho Huyền Minh giáo. Nếu mọi người không có ý kiến thì có thể tiếp tục trận thi đấu thứ hai, hai bên gồm Hiên Viên Long Uy của Kim Long Môn và Ngô Bình của Huyền Minh giáo”.

Hiên Viên Long Uy bước ra, nhìn Ngô Bình bằng vẻ mặt không cảm xúc, nói: “Thực lực của anh vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi, có điều cũng vô dụng thôi, khoảng cách giữa chúng ta quá xa. Bây giờ nếu anh nhận thua thì tôi sẽ không giết anh”.

Ngô Bình: “Đấy cũng là điều mà tôi muốn nói với anh”.

Hiên Viên Long Uy: “Nếu như anh đã muốn chết thì hãy bắt đầu đi”.

“Ầm”.

Bỗng dưng lửa bốc cháy mạnh phía sau lưng anh, thấp thoáng trong ánh lửa là ba mươi sáu người, người nào người nấy cũng phát ra khí tức cực mạnh.

Ngô Bình biết ba mươi sáu bóng người mờ ảo đó đại diện cho ba mươi sáu phép thần thông mà anh tu luyện, mỗi phép thần thông đều bao gồm một sức mạnh thần thông.

Người của Huyền Minh giáo ai nấy đều tỏ vẻ kinh ngạc.

“Trông hiện tượng này, tất cả ba mươi sáu phép thần thông đều là thần thông thượng phẩm”.

“Đúng thế, một phép thần thông thượng phẩm bằng mười phép thần thông hạ phẩm”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK