Ngô Bình cười lạnh một tiếng: "Thần tộc? Thần tộc bản thân đã chia năm xẻ bảy rồi, còn có thời gian chiếu cố các người sao?"
Người đàn ông trung niên cười lạnh một tiếng: "Cậu đánh không lại Thần tộc! Trong vũ trụ này, không ai có thể đánh bại Thần tộc!"
Ngô Bình lắc đầu: "Nếu ông đã mê muội đến ám ảnh với Thần tộc như vậy thì tôi sẽ biến ông thành con rối của tôi”.
Vừa dứt lời, anh thi triển Thái Hư Đại Đạo. Người đàn ông trung niên trợn tròn mắt, rơi vào huyễn cảnh vô tận. Sau này ông ta nhất định sẽ nghe lời Ngô Bình, trung thành với anh.
“Ông tên gì?” Ngô Bình hỏi.
Người đàn ông trung niên: "Nô tài Huyền Hà Tín”.
Ngô Bình: "Huyền Hà Tín, từ giờ trở đi, gia tộc Huyền Hà sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt với Thần tộc."
"Vâng, chủ nhân".
Sau đó, Huyền Hà Tín mời Ngô Bình và nhóm của anh đến dinh thự rồi ra lệnh theo ý muốn của Ngô Bình. Điều đầu tiên trong số đó là thúc đẩy mạnh mẽ sự phát triển của học viện Tiên Đạo và phát triển con đường tu tiên Nhân Đạo.
Ngô Bình trả lại ba nghìn thanh thần đao cho Huyền Hà Tín, với những thanh thần đao này, ông ta sẽ có sức mạnh để chiến đấu chống lại các vị thần.
Trong vài ngày tới, Ngô Bình yêu cầu Huyền Hà Tín hợp nhất sức mạnh của gia tộc mình với gia tộc họ Chung và bắt đầu mở rộng ra khu vực xung quanh. Với sức mạnh của Ngô Bình, những thế lực xung quanh chỉ là tép riu. Vỏn vẹn trong vài ngày, các thế lực khác lần lượt đầu hàng và quy thuận.
Cách làm của Ngô Bình rất đơn giản, anh trực tiếp phái Đạo Minh và Đạo Trần cùng với ba nghìn thanh đao thần tấn công hang ổ của đối thủ.
Một tháng sau, Huyền Hà Tín đã thống trị Đấu Hư thần vực. Đồng thời, trải qua một tháng phát triển, học viện Tiên Đạo cũng từ một chi nhánh tăng lên đến một nghìn chi nhánh. Bất luận là ai, chỉ cần tư chất đạt tiêu chuẩn là có thể vào học viện học tập.
Không chỉ có học viện mà còn có nhiều trung tâm bồi dưỡng bên ngoài học viện được mở ra để hỗ trợ những người có tư chất chưa tốt. Suy cho cùng, có người năng khiếu kém, nhưng vận khí không kém, hoặc là có lòng kiên trì rất lớn, những người như vậy cuối cùng vẫn có thể đạt được thành tích không tồi.
Trong một tháng này, Thần tộc đương nhiên không chịu ngồi yên. Dù sao thần vực là cái nôi nhân tài, cũng là chỗ dựa của Thần tộc nên bọn họ không thể khoanh tay đứng nhìn khu vực này bị kẻ khác khống chế.
Tuy nhiên, một số cuộc tấn công do Thần tộc phát động đều bị Huyền Hà Tín ngăn chặn thành công. Nhiều tướng lĩnh của Thần tộc đã rơi đầu, thậm chí Hổ đao là một trong Tứ đao của Thần tộc cũng bị phá hủy. Vì lý do này, Thần tộc tổn thất nặng nề và không dám gửi quân tấn công nữa.
Ngô Bình thậm chí còn không tham gia vào những cuộc chiến này, anh dành phần lớn thời gian để luyện tập và lĩnh hội đại trận vũ trụ.
Anh đã viết ra năm mươi Đại Đạo chí tôn, nhưng điều khiến anh nghi hoặc là đạo chí tôn thứ năm mươi là tiên đạo nguyên thủy vẫn chưa thăng cấp thành Đại Đạo vô thượng. Nghĩ đi nghĩ lại, anh cảm thấy uy lực của tiên đạo nguyên thủy vẫn chưa đạt tới tiêu chuẩn của Đại Đạo vô thượng, cho nên liền kẹt tại chỗ đó. Mặc dù nó cao minh hơn Đại Đạo chí tôn nhưng cũng chẳng đạt tới tiêu chuẩn của Đại Đạo vô thượng.
"Nếu như tiên đạo nguyên thủy không được, vậy thì thay quách đi cho xong!" Ngô Bình vung tay lên, một đạo sát quang chém tới một Đại Đạo phía trước. Đại Đạo này chính là do Lãnh Hoang viết, hiện tại xếp thứ bốn mươi tư trong số các Đại Đạo chí tôn!
"Bùm!"
Cùng lúc đó, Lãnh Hoang đang tu luyện thì đột nhiên hét lớn một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, khí tức hỗn loạn, lập tức mất đi chín phần tu vi! Anh ta tức giận gầm lên: "Lý Huyền Bình, đồ rắn độc, tao chưa xong với mày đâu!"
Tiếc rằng Ngô Bình không thể nghe thấy lời nguyền rủa ấy, có nghe thấy cũng sẽ mặc kệ.