Ngô Bình biết thần niệm của Địa Tiên mạnh vô cùng, những đòn tấn công tinh thần từ nó có thể biến người khác thành kẻ ngốc.
Anh nói: “Nếu đã giải quyết xong thì chúng ta rút thôi”.
Đám người Thường Minh ở lại dọn dẹp hiện trường. Ngô Bình và Lạc Trường Sinh về số Một Đông Hồ trước.
Khi họ về đến nơi thì đã hơn mười một giờ. Anh sai người nấu mấy món, uống vài ly với Lạc Trường Sinh.
Lạc Mộng Trần đứng bên cạnh, rót rượu cho hai người họ.
“Ông Lạc à, sắp tới, ông có dự tính thế nào?”
Lạc Trường Sinh nhẹ nhàng đáp: “Tôi đã giết hai đại cao thủ, phía Oda Tamura sẽ hạn chế lộng hành. Nhưng tay cáo già này có tư chất khá tốt, chắc chắn sẽ đột phá lên Địa Tiên nhanh thôi”.
Ngô Bình hỏi: “Tôi nghe nói phía Đông Doanh có Nhẫn Giới?”
Lạc Trường Sinh gật đầu: “Phải, nên có rất nhiều cao thủ của Đông Doanh. Ngày trước Đông Doanh xâm lược Viêm Long đã nhận được sự hỗ trợ của Nhẫn Giới đấy”.
Ngô Bình nói: “Thảo nào! Vậy ông còn muốn về Đông Doanh không?”
“Đương nhiên là về”, Lạc Trường Sinh đáp nhẹ: “Tôi nhất định phải tiêu diệt lũ khốn ấy!”
Ngô Bình gật gù: “Không vội. Ông hồi phục tu vi trước đã. Sau này ông đã là người của Hắc Thạch, tôi sẽ giúp ông thăng cấp nhanh chóng”.
Lạc Trường Sinh khẽ thở dài: “Tu hành quả là khó khăn, thật ra thì tôi thiếu một bộ công pháp phù hợp”.
Ngô Bình nhìn ông ta: “Hửm? Công pháp trước đó của ông có vấn đề gì sao?”
Lạc Trường Sinh gật đầu: “Thật ra công pháp ngày xưa mà tôi tu luyện không hề yếu, tên là Hàn Băng Quyết. Nhưng thể chất của tôi thiên về tính hoả nên không thích hợp để tu hành”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: “Thể chất thiên về tính hoả à? Thế thì dễ thôi, tôi sẽ truyền Kim Dương Công cho ông”.
Lạc Trường Sinh kinh ngạc: “Cậu muốn truyền dạy công pháp cho tôi ư?”
Ngô Bình cười nói: “Tôi nói rồi mà. Sau này ông chính là người của Hắc Thạch, dĩ nhiên tôi sẽ giúp ông”.
Với vẻ trang nghiêm, Lạc Trường Sinh đứng dậy, cúi người trước Ngô Bình: “Cảm ơn cậu!”
Ngô Bình ra hiệu cho ông ta ngồi xuống, sau đó bí mật truyền dạy Kim Dương Công cho đối phương. Kim Dương Công là công pháp nằm trong phiến ngọc, là bộ công pháp thuộc tính hoả cấp một, Lạc Trường Sinh tu luyện nó sẽ rất thích hợp.
Anh vừa truyền dạy xong thì chợt cảm thấy trong cơ thể mình có biến động. Tiểu Thần vốn luôn yên tĩnh bỗng dưng hoạt bát hẳn lên.
Thế là anh về phòng luyện công, âm thầm giao tiếp với Tiểu Thần: “Tiểu Thần, mày ngọ nguậy gì đấy?”
Tiểu Thần truyền ra ý thức không rõ ràng, đại khái bảo là lần trước hấp thụ tiên lực mang lại lợi ích rất lớn, đã qua giai đoạn tiêu hoá và chuẩn bị biến đổi.
Lúc ở bộ lạc, phần lớn thời gian Thần Cơ đều ngủ say, vì thế giới hiện nay thiếu nguồn dinh dưỡng để nó phát hiện. Mà mỗi lần tỉnh giấc đều khiến nó yếu đi.
May mắn thay, nó gặp được Ngô Bình, đầu tiên là ăn cổ trùng, sau đó thì nuốt linh khí, vậy nên cuộc sống của nó cũng tốt hơn. Dạo trước, ở trong cơ thể Ngô Bình, nó đã hấp thụ được một lượng lớn tiên lực.