Mục lục
Thần y thấu thị - Tinh Nhan (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuộc sống trên đỉnh Cô Tú rất sung túc, anh có ba người đẹp bầu bạn, mỗi ngày ngoài tu luyện ra thì lại luyện đan, thi thoảng thì xuống núi để lấy tài nguyên về tu luyện.

Loáng cái, anh đã sống ở đỉnh Cô Tú được nửa tháng, trong thời gian đó, Ngô Bình đã luyện chế được khá nhiều đan dược và củng cố tu vi vững vàng.

Hôm nay, anh cảm thấy cơ thể mình đã đủ điều kiện để đột phá Huyền Môn, vì thế bắt đầu đột phá tầng thứ tám của Luyện Khí là cảnh giới Huyền Môn.

Huyền Môn là một cánh cửa được mở từ linh lực, sau cánh cửa nối liền với một thời không huyền diện của vũ trụ chính. Sau khi mở cánh cửa ấy, cơ thể và thần hồn của tu sĩ sẽ có sự thay đổi lớn.

Theo ghi chép trong sách thì chất lượng linh khí càng tốt thì cấp bậc của cánh cửa càng cao. Huyền Môn có cấp bậc càng cao thì không gian vũ trụ chính ở bên trong càng rộng, lợi ích cũng nhiều hơn.

Huyền Môn có cấp thấp nhất là thập phẩm, tiếp đó tăng lên dần cho đến nhất phẩm.

Không nhiều tu sĩ của vũ trụ Minh Cổ mở được Huyền Môn, những ai mở được thì cũng chỉ mở được cấp thập phẩm. Có thể nói rằng trong 100 tu sĩ mở được Huyền Môn thì đến 98 người chỉ mở được cấp thập phẩm.

Chỉ có khoảng một phần trăm mở được cấp cửu phẩm, còn bát phẩm thì vô cùng hiếm.

Huyền Mon có cấp bậc cao nhất trong lịch sử của Huyền Minh Giáo là cấp lục phẩm và chỉ có đúng một người làm được. Tu sĩ mở được cấp thất phẩm cũng không nhiều, cộng gộp hết lại chưa quá mười người. Trong các giáo chủ của ngày trước thì cũng chỉ có một người mở được Huyền Môn thất phẩm.

Vì Huyền Môn quá quan trọng nên Ngô Bình đã củng cố tu vi nửa tháng và rèn luyện linh lực, muc đích là để mở được Huyền Mon với cấp cao.

14 loại linh phù đã tập trung trong người anh, chúng có rất nhiều cách tổ hợp nên anh không thể thử từng cái, mà chỉ dựa vào cảm giác để phán đoán, nhưng thử mãi vẫn chưa đạt được yêu cầu như anh mong muốn.

Sau hơn chục lần thử, Ngô Bình mất kiên nhẫn nói: “Tiểu Minh, có đó không?”

Tiểu Minh là ý chí của vũ trụ Minh Cổ, Ngô Bình đã giúp nó đối phó với người xâm nhập.

Mãi sau không thấy nó có phản ứng gì, Ngô Bình thở dài nói: “Bạn bè kiểu gì mà lúc cần lại mất hút thế?”

Nhưng vẫn im lìm, Ngô Bình đang định từ bỏ thì cuối cùng cũng có một giọng nói vang lên.

“Cậu tìm tôi có việc gì?”, đây chính là giọng của Tiểu Minh.

Ngô Bình cười nói: “Lâu lắm không gặp, ta đang chuẩn bị mở Huyền Môn, nhưng không biết phải làm thế nào, ngươi giúp ta được không?”

Tiểu Minh: “Tư chất hiện giờ của cậu cũng ổn rồi, tôi đoán sau này cậu sẽ có thành tựu rất lớn”.

Ngô Bình: “Bỏ qua mấy câu khen ngợi đi, ngươi có giúp ta được không?”

Tiểu Minh: “Được, nhưng cậu phải lập giao ước với tôi”.

Ngô Bình chớp mắt: “Giao ước gì?”

Tiểu Minh: “Vũ trụ Minh Cổ thường xuyên bị các sinh linh mạnh mẽ xâm nhập, họ chủ yếu đế từ vũ trụ chính. Tôi muốn khi nào cậu mạnh hẳn rồi thì phải làm người bảo vệ cho vũ trụ Minh Cổ”.

Ngô Bình: “Người bảo vệ cần làm gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK