“Cái gì?”
Tất cả người Long tộc đều hoảng sợ.
Long Tu cũng ngơ ngác, nhìn Diệp Viêm đầy khó tin.
“Cậu nói cái gì? Hy sinh tất cả bọn họ ư?”
“Đúng vậy, Long Tu đại nhân, trước mắt điều ông cần làm là hy sinh con xe để giữ con tướng lại, dùng những người này thu hút sự chú ý của các quân cờ khác, sau đó một mình đi tấn công tướng của đối phương, chiếu tướng chỉ cần tiêu diệt tướng của đối phương, là có thể phá bỏ bàn cờ”.
Diệp Viêm mở miệng nói.
“Thật à?”
Long Tu chần chừ.
Thật ra ông ta hoàn toàn không để ý tới sự sống chết của những người này.
Nếu không thể rời khỏi bàn cờ này, có lẽ những cơ quan bức tượng sẽ giết chết ông ta.
Vì mạng sống, nếu phải hy sinh những thủ hạ này, cũng không phải là không thể.
“Long Tu đại nhân, đừng bỏ rơi chúng tôi mà!”
“Long Tu đại nhân, đưa cả chúng tôi rời đi nữa”.
“Long Tu đại nhân, chúng ta cùng liên thủ, chắc chắn có thể đối phó với những cơ quan đó!”
Những người Long tộc kêu la thê thảm, trong mắt toàn là vẻ lo lắng.
“Yên tâm, tôi sẽ không dễ dàng bỏ rơi các người, nhưng bây giờ chúng ta phải rời khỏi chỗ này thế nào, chờ tôi nghĩ biện pháp đã”.
Long Tu quát lớn, sau đó đi đến cạnh bàn cờ, thấp giọng hỏi Diệp Viêm: “Tôi nên làm như thế nào?”
“Không phải tôi nói rồi à? Để bọn họ thu hút các bức tượng khác, còn ông đi tấn công con tướng”.
“Bức tượng tướng kia không tầm thường, thực lực cực kì khủng bố, có thể dễ dàng công phá được sao?”
Long Tu nhíu mày nói.
“Long Tu đại nhân lo lắng nhiều rồi, dù nó đã được Lâm Chính cải tạo, thực lực không tầm thường, khủng bố vô cùng, nhưng chung quy cũng chỉ là vật chết, nếu đã là vật chết, thì không có lúc nào là khó đối phó cả, Long Tu đại nhân chỉ cần dùng long lực bắt chước khí tức của chúng nó, từ từ tiếp cận con tướng kia, sau đó ra tay đánh lén, vậy là có thể thành công rồi! Chúng nó không có tư duy, không có đại não, cảm nhận về người khác, cũng chỉ dựa vào những cơ quan trận pháp trong cơ thể, đối với ông thì việc này không khó”.
Diệp Viêm mỉm cười nói.
“Bắt chước khí tức của chúng nó?”
Hai mắt Long Tu sáng ngời, lập tức hiểu ra.
“Đúng vậy, sao tôi lại không nghĩ tới chứ? Những cơ quan đó chỉ là vật chết thôi, cho dù tôi ngụy trang thấp hèn dưới mắt chúng nó, chúng nó cũng không hoài nghi, chúng nó cũng chỉ dựa vào cảm ứng đơn thuần của đồ vật để công kích chúng ta, chỉ cần tôi trốn tránh trang bị cảm ứng trong cơ thể chúng là được rồi!”
Nghĩ thế, Long Tu lập tức bắt đầu phân tích khí tức trên những bức tượng kia.
Có điều phải cần thời gian, mà đám người Long tộc chính là người có thể tranh thủ thời gian tốt nhất cho ông ta.
Qua một trận như vậy, sau khi người Long tộc bị thương vong nghiêm trọng, Long Tu mới nắm giữ được khí tức của những cơ quan này, lập tức ra tay điều động long lực, bao phủ toàn thân, tiến hành ngụy trang.
Đợi ngụy trang kết thúc, ông ta lập tức đi về phía con tướng từng chút một.
“Long Tu đại nhân?”
“Long Tu đại nhân, ông muốn làm gì?"
“Chúng tôi sắp không kiên trì được nữa rồi!”
Những người Long tộc kia kêu khàn cả giọng.
Nhưng Long Tu chẳng thèm liếc mắt một cái.
Ông ta nhìn chằm chằm vào con tướng kia, lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
Nhưng may mắn là lúc ông ta đi đến bên cạnh con tướng, tầm mắt của cơ quan không hề hoạt động, hoàn toàn không nhận thấy ông ta.
“Cơ hội tốt!”
Long Tu vui mừng, lập tức công kích vào điểm yếu trên cơ thể của con tướng.
Rầm!”
Thân thể của con tướng lập tức bị Long Tu chặt đứt làm đôi, phá hủy hoàn toàn.
Khi con tướng bị phá hủy, trong khoảnh khắc các cơ quan khác cũng dừng lại, như bị cắt đứt nguồn điện.
“Thành công rồi! Thành công rồi! Ha ha ha…”
Long Tu lập tức cười to, nhìn về phía bên kia.
Nhưng đám người Long tộc đã chết thảm toàn bộ, bị băm thành thịt vụn, bắn văng đầy đất…
****
Có bạn nào qua đọc thử "Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch" chưa, cảm nhận của các bạn thế nào?
Chương mới nhất được đăng tải tại Website Tamlinh247.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc tamlinh247 nhé !