Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Rời khỏi Giang Thành sao?”, Lâm Chính giật mình, vội hỏi: “Thánh Nữ Đại Nhân, vô duyên vô cớ cô rời khỏi Giang Thành làm gì? Lẽ nào cô quay về đảo Thần Hỏa?”

“Tôi còn có thể về đảo Thần Hỏa được sao? Tôi rời khỏi Giang Thành là có lý do của tôi. Thần y Lâm, anh đừng hỏi nữa”, Thánh Nữ Đại Nhân khẽ nói.

“Thánh Nữ Đại Nhân có vẻ không tin tôi? Gặp chuyện rắc rối đều không chịu nói cho tôi biết”, Lâm Chính chau mày

“Tôi không gặp phải chuyện gì cả…chỉ là…tôi có chút chuyện riêng, cần rời khỏi Giang Thành. Tóm lại là những đệ tử của đảo tôi nhờ cả vào anh. Bởi vì tôi mà đi thì không biết khi nào mới có thể quay lại, vì vậy mong anh đồng ý giúp đỡ”, Thần Hỏa Thánh Nữ khẽ nói. Cô ta không dám nhìn thẳng vào Lâm Chính.

Lâm Chính không phải là kẻ ngốc, đương nhiên nhận ra được điều bất bình thường. Thế nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ đã không chịu nói thì anh cũng không ép.

Anh suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Được, nếu đã như vậy thì Thánh Nữ Đại Nhân, tôi đồng ý với cô”.

“Cảm ơn anh, thần y Lâm”, Thần Hỏa Thánh Nữ cảm kích lắm.

“Thế nhưng Thánh Nữ Đại Nhân, tu vi của cô đã bị phế bỏ, cơ thể cũng chưa lành hẳn, như vậy mà một mình rời khỏi Giang Thành thì tôi không yên tâm. Hay là thế này, tôi cử người của tôi hộ tống cô? Cô đi tới đâu tôi sẽ cho người đưa tới đó. Thế nào?”, Lâm Chính nói.

“Điều này…không cần đâu, thần y Lâm, tôi có thể sắp xếp được”, Thần Hỏa Thánh Nữ để lộ sắc mặt khó coi.

Lâm Chính chau mày nhưng cũng không cưỡng cầu: “Nếu đã vậy thì tôi cũng không miễn cưỡng nữa. Nếu cô gặp phải điều gì khó khăn thì có thể gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào”, Lâm Chính điềm đạm nói.

“Được”.

Thần Hỏa Thánh Nữ gật đầu, tự rót một ly rượu, đưa tới trước mặt Lâm Chính và nói bằng vẻ cảm kích: “Thần y Lâm, tôi kính anh một ly”.

Nói xong cô ta uống cạn. Lâm Chính cũng nâng ly uống hết. Men rượu khiến cho hai má cô ta đỏ hây hây, trông càng kiều diễm hơn. Vẻ đẹp này thật khiến người ta phải ngây ngất.

“Đẹp quá”.

“Nếu cô gái đó là vợ của tôi thì dù có bị giảm đi 10 năm tuổi thọ tôi cũng cam lòng”.

“Tôi nguyện giảm 20 năm tuổi thọ”

“Đúng là tiên nữ hạ phàm mà”

“Từ khi nào mà Giang Thành của chúng ta lại xuất hiện người đẹp tới mức như thế này chứ? Đẹp hơn cả các ngôi sao trên mạng nữa”.

“Đẹp tới mức ngạt thở mà”, không ít quan khát phải cảm thán và tỏ ra thèm khát. Và rồi họ đổ dồn ánh mắt hận thù về phía Lâm Chính. May mà anh không để ý, chỉ cùng Thánh Nữ thưởng thức đồ ăn và nói chuyện.

Đúng lúc này có vài người bước tới: “Hi người đẹp. Cô không phiền nếu chúng ta chụp ảnh chung chứ?”

Một người đàn ông tóc nhuộm vàng mỉm cười với cô ta. Người đàn ông trông khá tươm tất, chỉ có kiểu tóc là kỳ lạ. Nhìn qua thì cũng khá đẹp trai nhưng có vẻ như là đã đi phẫu thuật cằm.

“Tôi không quen anh, làm ơn tránh ra”, Thần Hỏa Thánh Nữ chau mày.

May mà sau khi bị phế tu vi tính cách của cô ta thay đổi nhiều đấy. Nếu là trước đây thì cô ta sẽ chỉ nói: “Cút”.

“Cô gái, cô có biết không? Đây là Nhất Minh – người cực kỳ nổi tiếng trên mạng đấy. Cô mà chụp ảnh cùng anh ấy thì đảm bảo ngày mai sẽ được tìm kiếm rầm rầm và sẽ có không biết bao nhiêu người ghen tị với cô đâu”, có người cười nói.

“Tôi không có hứng với việc hot hit, tôi cũng không có hứng với anh ta. Nếu các vị không còn việc gì khác thì mời đi cho. Còn nếu tiếp tục làm phiền chúng tôi dùng bữa thì tôi sẽ gọi bảo vệ đấy”, Thần Hỏa Thánh Nữ trầm giọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK