Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám đông tái mặt, lẳng lặng nhìn nhau.Họ không biết phải làm thế nào. Thiên Xu biết là khó thoát được đành bặm môi bước lên.

“Sự việc đã xảy ra rồi. Tôi biết mình không phải là đối thủ của anh. Anh muốn giết thì giết”, Thiên Xu lạnh lùng nói.

“Tôi không có dự định sẽ giết các người”, Diệp Viêm thản nhiên nói.

“Cái gì?”, Thiên Xu bàng hoàng Những người khác cũng kinh ngạc.

“Diệp Viêm Đại Nhân, anh tha cho chúng tôi sao?”, có người run rẩy nói.

“Chẳng có gì tha thứ với không tha thứ. Tôi nói rôi. Tôi sẽ không giết các người, giờ các người tới đây cả đi”, Diệp Viêm thản nhiên nói. Đám đông thận trọng tới gần.

“Diệp Viêm Đại Nhân...Anh có gì dặn dò sao?”

“Các người tới đây, cởi hết quần áo ra”, đám đông hoang mang nhưng đây là mệnh lệnh của Diệp Viêm nên họ không dám làm trái, họ lập tức cởi quần áo ra.

Diệp Viêm đột nhiên đưa tay lên

Vụt vụt...Châm bạc lập tức ghim lên cơ thể một người

“Á”.

Người này kêu toáng lên: “Diệp Viêm Đại Nhân, anh...làm gì vậy?”

Diệp Viêm không trả lời, chỉ tiếp tục ghim châm lên người người này. Động tác của hắn cực nhanh, hơn nữa châm bạc còn trông vô cùng quỷ dị.

Những vết châm tạo ra những vết máu đỏ trên người người kia. Một lúc sau cơ thể người này lấm tấm toàn vết máu màu đỏ trông vô cùng rợn người

Người này thở gấp, mắt đỏ rực, khí tức trở nên mạnh hơn. Những người ở xung quanh tái mặt vội vàng lùi về sau. Cứ như thế hắn ghim hơn 500 cây châm rồi mới dừng lại.

“Nuốt chửng số thuốc này vào. Nhớ kỹ, chỉ nuốt chửng, không được cắn vỡ. Nếu không thì công cốc”, Diệp Viêm đưa tay ra

Lòng bàn tay hắn hiện ra vài viên thuốc. Người kia vội vàng nhét viên thuốc vào miệng.

Đợi khi đan dược đi xuống miệng thì cơ thể người này bắt đầu xuất hiện những hoa văn bằng máu. Khí tức của người này tăng mạnh, phóng vọt lên trần tường.

“Á”.

Người này gào lên, khí tức tăng mạnh.Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà thực lực của hắn đã tăng lên hàng trăm lần.

“Cái gì?”, đám đông trố tròn mắt.

“Sao lại thế chứ?”

“Sức mạnh của Trương Canh khủng khiếp quá”.

“Là chiêu thức của Thánh Quân Đại Nhân. Anh ta đã giúp Trương Canh mạnh lên”.

“Thật không thể tin được”.

“Thực lực của Trương Canh lúc này có lẽ có thể giết chết bất kỳ ai trong chúng ta”.

Đám đông cảm thấy da đầu tê dại. Thiên Xu há mồm trợn mắt, trong đầu chỉ có một câu hỏi...

Diệp Viêm định làm gì? Trương Canh giang hai tay, gầm lên. Những đường hoa văn bằng máu lan khắp cơ thể. Một lúc sau hình của một con mãnh hổ xuất hiện ở ngực của Trương Canh.

“Giờ anh cảm thấy thế nào?”, Diệp Viêm hỏi.

“Sức mạnh vô thượng, toàn thân tôi từng ngóc ngách đều tràn đầy sức mạnh”, Trương Canh cười dữ dằn. Dù là đang nói chuyện thì miệng hắn cũng phóng ra khí tức hùng hậu có thể cảm nhận được.

“Tốt lắm, giờ mở quan tài ra”, Diệp Viêm điềm đạm nói.

Lần này thì đám đông đã hiểu ra được ý của Diệp Viêm. Hắn khiến một vài người mạnh lên và lợi dụng họ để lấy nhẫn chí tôn.

Rõ ràng xung quanh quan tài thủy tinh có các cơ quan và vô cùng nguy hiểm nên hắn kiêng dè không dám tự mình mạo hiểm.

Chỉ có điều...Trương Canh đứng im tại chỗ, không hề động đậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK