Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người mới đến chính là người quen cũ.

Phó chưởng môn của Tử Huyền Thiên, Thiên Diệp!

Xem ra tối hôm qua Giang Thiên Hưng đã báo với Tử Huyền Thiên.

Sao Thiên Diệp có thể bỏ qua cơ hội này chứ? Ông ta lập tức lên đường đến Thượng Hỗ ngay trong đêm, vừa mới xuống máy bay đã đến ngay khách sạn.

Cuối cùng ông ta cũng gặp được thần y Lâm.

Nhưng ông ta biết Tô Nhu ở đây, mà hình như thần y Lâm đang che giấu thân phận, nên không chào hỏi luôn Lâm Chính.

"Chà, Thiên phó chưởng môn đến đấy hả? Nào nào nào, mời ngồi, mời ngồi!", Giang Thiên Hưng vội đứng lên chào hỏi.

"Phó chưởng môn?".

Tô Nhu ù ù cạc cạc.

Giang Thiên Hưng vội giới thiệu: "Cô Tô, chẳng phải trước đó tôi đã nói với cô rồi sao? Tôi từng tham gia một môn phái, võ công của tôi cũng học được từ môn phái đó. Người này chính là phó chưởng môn Thiên Diệp của môn phái đó".

"Hóa ra là thế", Tô Nhu gật đầu.

"Đây chính là cô Tô Nhu sao? Đúng là quốc sắc thiên hương, trời sinh tài khí", Thiên Diệp cười ha hả nói.

"Thiên phó chưởng môn quá khen rồi", Tô Nhu mỉm cười.

"Chủ tịch Tô, lần này tôi bảo Phó chưởng môn Thiên đến cũng là vì chuyện dự án. Phía trước môn phái của chúng tôi có một mảnh đất không tệ, có núi có sông, phong cảnh hấp dẫn. Tôi nghĩ nếu biến nó thành một địa điểm du lịch, thì chắc chắn sẽ kiếm bộn tiền", Giang Thiên Hưng cười nói.

"Phương án này quả thực rất khả thi, nhưng vẫn phải khảo sát thực địa trước đã. Làm địa điểm du lịch thì vốn đầu tư giai đoạn đầu quá lớn, nếu không thu hút được du khách thì lỗ to", Tô Nhu nói.

"Đúng đúng đúng, nhất định phải khảo sát thực địa! Chủ tịch Tô, tôi nghĩ cô nhất định phải đi xem. Tin tôi đi, mảnh đất bên ngoài môn phái chúng tôi chắc chắn có giá trị rất lớn, khai thác nó thành địa điểm du lịch chắc chắn sẽ kiếm ăn được", Thiên Diệp vội vỗ ngực nói.

"Nếu đúng như vậy thì tôi cũng muốn đi xem thế nào. Chủ tịch Giang, ông thấy chúng ta đi lúc nào thì được?", Tô Nhu nổi hứng, lập tức hỏi.

"Chọn ngày không bằng gặp ngày, chúng tôi có thể sắp xếp luôn trong hôm nay", Giang Thiên Hưng vội nói.

"Hôm nay sao?".

Tô Nhu hơi do dự, nhìn về phía Lâm Chính: "Lâm Chính, anh thấy sao?".

"Anh thì thế nào cũng được, nếu em muốn đi xem thì chúng ta đi", ánh mắt Lâm Chính khẽ động, đáp.

"Vậy được, Chủ tịch Giang, chúng ta đi luôn hôm nay đi".

"Tốt quá, Chủ tịch Tô yên tâm, chúng tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa vấn đề ăn ở của cô và cậu Lâm", Giang Thiên Hưng vô cùng kích động.

Thiên Diệp cũng tỏ vẻ mừng rỡ.

Lâm Chính đương nhiên biết tỏng bọn họ có ý định gì.

Được lắm, không lay chuyển được anh thì ra tay với Tô Nhu.

Đúng là gian xảo!

Lâm Chính biết, cho dù bây giờ cưỡng chế đưa Tô Nhu rời khỏi Thượng Hỗ, thì những người này cũng sẽ không từ bỏ. Nếu đã vậy thì cứ đi xem sao.

Dù sao Lâm Chính cũng đã quyết định sẽ không nhúng tay vào.

Cũng khiến bọn họ hết hẳn hi vọng đi.

Ăn sáng xong, Giang Thiên Hưng lập tức sắp xếp xe sang đỗ ở tầng một khách sạn.

Mấy người lên xe đến sân bay.

Trên đường đi, Thiên Diệp và Giang Thiên Hưng phát huy tài ăn nói đến mức tối đa, khoe khoang chém gió với Tô Nhu, nói cứ như miếng đất kia là đất vàng đất bạc gì đó.

Tuy Tô Nhu đã lăn lộn trong giới kinh doanh nhiều năm, nhưng cũng không cưỡng lại được sự thổi phồng của những người này, nhất thời trong lòng nở hoa, lại càng tò mò về mảnh đất kia hơn.

Lâm Chính chẳng nói chẳng rằng, lặng lẽ nhìn màn biểu diễn của hai người họ.

Hai người chém gió một hồi, cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa, nói cách khác là không chịu nổi ánh mắt của Lâm Chính...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK