Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gay go rồi!

Bạch Họa Thủy thấy điềm không lành, vội vàng đứng dậy, mỉm cười nói: "Lâm thần y, mong cậu bớt giận, Mặc Trần đại nhân không phải có ý đó!"

"Ý tôi là thế đó!"

Mặc Trần cũng không hề lòng vòng, hừ lạnh nói: “Một nửa số thành viên của Liệt Hỏa Thần Tông cũng là thành viên của Đại hội. Nếu như chuyện như thế này xảy ra với hộ pháp của Thần Tông, đương nhiên sẽ do Thần Tông xử lý. Mà kể cả họ không xử lý thì Đại hội cũng sẽ phái người nghiêm trị Cận Dao. Đời nào lại đến lượt một con người nhỏ bé ở Giang Thành đi trừng trị hộ pháp của Thần Tông? Lâm thần y, cậu căn bản không hề coi Đại hội ra gì!"

"Mặc Trần đại nhân!"

Bạch Họa Thủy nhướng mày lên, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Bà ta không ngờ rằng Mặc Trần lại có ác cảm với Lâm Chính như vậy!

Vốn dĩ muốn nhờ Đại hội cử người tới giải quyết êm đẹp chuyện này, nhưng tại sao lại thành ra đổ thêm dầu vào lửa như vậy?

Bà ta định mở miệng muốn nói thêm gì đó nhưng lại bị Lâm Chính cắt ngang.

“Trong trường hợp đó thì các người định làm gì?”

Lâm Chính ung dung ngồi xuống, châm một điếu thuốc rồi hỏi.

"Giao Cận Dao cho chúng tôi. Về phần cậu, cậu phải cùng chúng tôi đến Đại hội, Đại hội sẽ quyết định cậu có tội hay không".

Mặc Trần lạnh lùng đáp.

"Ra là vậy".

Lâm Chính rít một hơi thuốc thật sâu.

"Mặc Trần đại nhân, ông có đang đi quá xa không! Rõ ràng Lâm thần y là người bị hại! Tại sao ông lại muốn đưa cậu ấy tới Đại hội?"

Bạch Họa Thủy lúc này đã hơi hoảng, thấp giọng lạnh lùng nói: "Chúng ta đến đây chủ yếu là để giải quyết mâu thuẫn giữa Lâm thần y và Thần Tông! Ông làm như vậy chẳng phải thiên vị cho Thần Tông sao?"

"Tôi đang cứu Lâm thần y thì có!"

Mặc Trần hừ lạnh nói: "Với cách hành sự của Thần Tông, nếu bọn họ biết về Cận Dao, sao có thể dễ dàng tha cho Dương Hoa? Nếu tôi mang Lâm thần y trở lại Đại hội, yêu cầu cậu ta giải thích chuyện này, Liệt Hỏa Thần Tông sẽ có không còn gì để nói. Chẳng lẽ bà muốn Liệt Hỏa Thần Tông mang theo tất cả các cao thủ đến Giang Thành đại khai sát giới?"

Ông ta nói dứt lời, Bạch Họa Thủy liền trầm mặc.

Lý do thực sự rất hợp lý.

Chuyện này mặc dù là do Cận Dao khiêu khích, Liệt Hỏa Thần Tông là bên không có lý.

Nhưng với tư cách là một tông phái cực lớn, có ý nghĩa quan trọng đối với Đại hội, các thành viên của Liệt Hỏa Thần Tông chắc chắn sẽ không suy xét đến cái lý đó.

Hữu hộ pháp đã bị phế tu vi rồi, họ đâu còn tâm trạng quan tâm ai đúng ai sai?

Điều họ quan tâm là thể diện!

Bạch Họa Thủy nhất thời không biết phản bác thế nào, chỉ có thể xấu hổ quay đầu nhìn Lâm Chính.

"Lâm thần y, đừng cho rằng tôi ưu ái Liệt Hỏa Thần Tông, kỳ thực tôi đang giúp cậu! Chỉ cần cậu bằng lòng làm theo lời tôi nói, giao Cận Dao ra, tôi có thể cam đoan cậu sẽ an toàn trở về Giang Thành. Tôi biết cậu có nhiều bất bình, nhưng đôi khi, những nỗi bất bình này của cậu không đáng nhắc đến chút nào. Nếu cậu tiếp tục chống đối chúng tôi và khiến Thần Tông nổi giận, cậu sẽ chỉ thiệt hại nhiều hơn. Đừng vì một phút nóng giận mà nhận lấy hậu quả lâu dài, xin hãy suy xét kỹ càng!”

Mặc Trần xua tay, sau đó cầm chén trà trên bàn lên, nhàn nhã nhấp một ngụm.

Lâm Chính mặt không cảm xúc, âm thầm suy nghĩ.

Mọi người đều nhìn anh, chờ đợi câu trả lời của anh.

Nhưng Lâm Chính vẫn im lặng hồi lâu.

"Lâm thần y, quyết định của cậu là gì?"

Mặc Trần có chút mất kiên nhẫn, hừ lạnh hỏi.

"Lâm thần y, nếu cậu tin tôi thì hãy nhẫn nhịn, giao người ra cho tôi. Tôi sẽ cố gắng hết sức để cậu không phải đến Đại hội!"

Bạch Họa Thủy hơi nghiêng người về phía trước, hạ giọng nói với Lâm Chính: "Nhưng cậu phải thỏa hiệp".

Lâm Chính nghe xong thì lạnh lùng nhìn bà ta.

"Tôi biết điều này thật nhục nhã, nhưng đôi khi, đây là cách duy nhất để giải quyết vấn đề. Liệt Hỏa Thần Tông những năm gần đây được Thương Minh hỗ trợ, thực lực của họ cực kỳ đáng sợ. Tôi biết rất rõ thực lực của tông phái này. Nếu cậu đối đầu với bọn họ, cậu sẽ chỉ chịu tổn thất lớn thôi!”

Bạch Họa Thủy bất đắc dĩ nói.

Với tư cách là minh chủ của Thương Minh, bà ta hiểu rõ Liệt Hỏa Thần Tông này hơn bất kỳ ai khác.

Mặc dù Dương Hoa cố thủ ở Giang Thành, mấy năm gần đây dưới sự dẫn dắt của Lâm Chính đã phát triển nhanh chóng. Nhưng Liệt Hỏa Thần Tông đã trải qua lịch sự phát triển lâu dài, kinh qua rất nhiều sóng gió, phát triển gần như cùng thời điểm với Đại hội.

Bọn họ giống như một gã khổng lồ.

Lâm Chính lấy gì ra mà đối chọi với họ?

"Tôi phải thỏa hiệp?"

Lâm Chính thở dài, lắc đầu nói: "Nếu như tôi thỏa hiệp chuyện này thì người của Dương Hoa sao có thể tự nguyện đi theo tôi? Làm sao tôi có thể đối mặt với những người một lòng một dạ đi theo tôi?"

"Lâm thần y!"

"Trước đó tôi là người bị hại! Bây giờ, các người tiếp tục ép tôi làm người bị hại sao?"

Lâm Chính dập tàn thuốc, mặt không biểu cảm đáp: "Tôi đã biết từ lâu, Đại hội không thể chủ trì công đạo. Bộ luật mà các người ca tụng hình như không có tác dụng ở một số thời điểm nhất định. Trong trường hợp này, tôi sẽ tự đòi công bằng cho chính mình!”

"Lâm thần y! Cậu bị điên à? Cậu thật sự không nghe lời tôi khuyên sao?"

Mặc Trần tức giận, đập bàn và hét lên.

Lâm Chính lạnh lùng nhìn ông ta, không phản bác.

Cộc cộc cộc!

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa phòng khách.

"Mời vào".

Lâm Chính bình tĩnh nói.

Sau đó, Nam Ly thành chủ đẩy cửa ra, bước nhanh vào phòng khách và cúi chào Lâm Chính.

"Hồi bẩm minh chủ, quân tiền trạm đã tập hợp xong, mời minh chủ kiểm tra!"

"Tốt!"

Lâm Chính gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Truyền lệnh xuống, sau khi mọi người tập hợp xong thì lập tức xuất phát!"

"Vâng!"

Nam Ly thành chủ lại chắp tay, sau đó xoay người rời đi.

Mặc Trần và những người khác đều sững sờ.

Tập trung quân đội?

Lâm Chính đang muốn làm gì?

Tập hợp người của Dương Hoa?

"Lâm Chính, cậu đang tập hợp quân đội sao?"

Bạch Họa Thủy hỏi.

"Đúng".

Trong lòng Bạch Họa Thủy dấy lên một dự cảm không lành.

Bà ta không chút do dự, lập tức hỏi: “Cậu đưa người đi đâu vậy?”

“Liệt Hỏa Hải!”

Lâm Chính đơn giản phun ra ba chữ.

Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người có mặt ở đó đều bị sốc.

Đầu Bạch Họa Thủy ong ong, run rẩy hỏi lại:

"Liệt Hỏa Hải? Lẽ nào cậu muốn..."

"Nếu Đại hội đã không thể cho tôi công bằng! Vậy tự tôi sẽ đòi công bằng cho mình!"

Lâm Chính chậm rãi đứng dậy, mặt không biểu cảm nói: "Trước hoàng hôn, tôi sẽ phái quân tiến vào Liệt Hỏa Hải, tiêu diệt Liệt Hỏa Thần Tông!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK