Với tác phong làm việc của Mã Hải, màn đấu y của Lâm Chính và Phục Sinh Quái Thủ nhanh chóng được truyền khắp Long Quốc. Có rất nhiều cảm thấy tò mò với Phục Sinh Quái Thủ.
Là người của Tử Vực, Phục Sinh Quái Thủ hầu như rất ít khi lộ mặt trước đám đông. Đặc biệt là thông tin liên quan tới ông ta, đám đông không biết gì về họ.
Dưới sự tuyên truyền của Lâm Chính, mọi người bắt đầu quan tâm tới Tử Vực.
Thực ra Lâm Chính cũng không biết nhiều về Tử Vực. Nhưng không sao, dù là không biết thì cũng có thể đoán.
Mọi người cũng thích đoán mà. Lâm Chính chỉ cần tung ra những thông tin mà mình biết về Tử Vục thì sẽ có vô số các thể loại suy đoán được tạo ra. Quả nhiên chỉ trong một tiếng đồng hồ, đã có một cư dân mạng tung lên những thông tin về Tử Vực.
“Nghe cái tên Tử Vực sợ không? Thực ra đó là vùng đất không người. Nghe nói trước đây có một nhóm người vì chạy nạn chiến tranh tới đây và lập ra một khu vực ở vị trí này, sống một cuộc đời bình thường. Để dọa người ngoài thì họ đặt tên là Tử Vực để người khác không dám khinh thường”
“Thực ra Tử Vực không có gì cả. Thế nhưng ở đây có một nguồn tài sản vô cùng quý giá đó chính là bọn họ có vô số sách cổ”.
“Bởi vì người của Tử Vực khi đóng quân ở đây thì đã mang theo rất nhiều sách cổ. Những sách này được họ giấu ở đây đến tận ngày nay, không bị ảnh hưởng bởi chiến tranh. Có thể thấy đây là một nguồn tài nguyên vô giá”.
“Nếu như người của Tử Vực đóng góp số sách này thì Long Quốc của chúng ta chắc chắn sẽ tăng vọt về thế lực”.
Cư dân mạng nói nghe vô cùng có lý. Thế nhưng cũng có những người từng tiếp xúc với Tử Vực đã lên tiếng nhắc nhở: “Tử Vực không đơn giản như mọi người nghĩ. Muốn họ cống hiến đồ của tổ tiên họ để lại sao? Chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày. Chuyện này đừng bàn nữa không lại rước họa vào thân đấy”.
“Hừ! Tử Vực lợi hại như vậy cơ đấy? Không để chúng tôi được nói à? Trên mạng cũng không được nói sao?”, có một cư dân mạng cảm thấy không phục, lập tức phản bác
“Thần y Lâm chết chắc rồi. Chuyện của Tử Vực là do anh ta cố tình công bố, mục đích là để khiến Tử Vực bại lộ. Mọi người cho rằng tại sao anh ta lại làm như vậy? Chẳng phải là vì anh ta đối phó không nổi với Tử Vực chứ sao? Nghe tôi khuyên đi, đừng bàn nữa”, người này tiếp tục lên tiếng.
“Nói nghe hay thế, ai vậy?”
“Đúng vậy. Lẽ nào anh là người Tử Vực?”
“Lộ thân phận ra đi”, cư dân mạng ào ào thảo luận, yêu cầu người kia chứng minh thân phận.
Thế nhưng người kia chỉ im lặng. Cư dân mạng thảo luận vô cùng náo nhiệt.
Phong Tiếu Thủy lẳng lặng nhìn tin tức . Anh ta chau mày, sắc mặt vô cùng khó coi.
Reng reng...Lúc này có tiếng điện thoại vang lên. Nhìn thấy số điện thoại Phong Tiếu Thủy lập tức tái mặt, vội vàng nghe máy.
“Nguyên trưởng”.
“Phong Tiếu Thủy, tôi đánh giá cao con người cậu nhưng cách cậu làm việc khiến tôi không hài lòng”, đầu dây bên kia vang lên giọng nói như có ma lực.
“Nguyên trưởng, xin hãy nghe tôi giải thích”
“Giờ thứ tôi muốn không phải là giải thích mà là giải quyết. Tử Vực không được để bại lộ ra ngoài. Nó giống như con cá dữ nằm sâu dưới biển vậy, chỉ ở sâu dưới đó mà thôi. Chi khi đó con cá mới có thịt để ăn. Nếu như bị bại lộ thân phận thì con mồi sẽ bỏ chạy. Tới khi đó đừng nói là thịt mà ngay cả xương cũng không có đâu”, cậu hiểu chưa?”
“Tiếu Thủy rõ rồi...”, Phong Tiếu Thủy tái mặt, vội vàng trả lời.
“Hôm nay phải có tin tốt cho tôi, nếu không thì cậu biết quy tắc của Tử Vực rồi đấy"
Dứt lời, kẻ kia bèn tắt máy. Phong Tiếu Thủy nín thở, dựa vào ghế sopha.
Cộc cộc...Đúng lúc này lại có tiếng gõ cửa vang lên.
“Có chuyện gì không?”
“Cậu Phong, tới giờ đến nhà thể thao rồi”.
Phong Tiếu Thủy trầm ngâm một lúc rồi đứng dậy: “Xuất phát”.