Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Quân bàng hoàng, lập tức tập trung nhìn chiếc hộp. Chiếc hộp nhỏ cỡ hộp đựng nhẫn.

“Tướng Lâm, đây là gì vậy?”

“Ông mở ra sẽ biết”, Lâm Chính nói.

Trương Quân gật đầu, cẩn thận mở hộp ra. Trong nháy mắt ngay cả Mã Hải và hai người khác đứng gần cùng đều dán mắt vào trong chiếc hộp.

Chiếc hộp phát ra hương thơm. Bên trong là một viên đan dược màu vàng xám. Hương thơm xộc lên mũi khiến người ta phải ngất ngây.

Trương Quân quan sát kỹ sau đó ngẩng đầu: “Tướng Lâm, đây là đan dược do cậu luyện chế ra sao?”

“Đúng vậy, viên đan dược này có tên là Bát Hoang Đan, tôi vừa mới luyện ra”, Lâm Chính cười nói.

“Bát Hoang Đan sao? Nó dùng để làm gì vậy?”, Trương Quân hỏi.

“Dùng viên đan dược này có thể khiến thiên phú tăng lên gấp đôi, đồng thời trong ba năm có thể đột phá được ít nhất hai cảnh giới”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.

“Cái gì?”, Trương Quân giật bắn người, con ngươi như muốn rớt ra ngoài. Ông ta run rẩy: “Thật sao…?”

Thiên phú tăng gấp đôi? Trong ba năm có thể đột phá hai cảnh giới? Nếu đúng là vậy thì viên đan dược này có thể dễ dàng tạo ra một thiên tài võ đạo rồi. Đúng là thần đan mà.

“Thuốc của tôi có bao giờ là giả đâu?”, Lâm Chính nói

“Tôi tin, tôi tin. Y thuật của thần y Lâm có tiếng mà. Tôi tin”, Trương Quân kích động tới mức phát run. Nhưng ông ta nhanh chóng ý thức được điều gì đó bèn nhìn Lâm Chính bằng vẻ nghi ngờ: “Vậy thì, tướng Lâm cho tôi xem viên đan dược này nhằm mục đích gì? Lẽ nào cậu định tặng cho chúng tôi sao?”

“Tặng? Làm gì có chuyện? Giá thành làm ra viên đan dược này không hề tầm thường. Giờ tôi hầu bao bị siết chặt, sao có thể tặng cho các ông được?”

Lâm Chính lắc đầu: “Chỉ có điều những điều xảy ra trước đó ở Thánh Sơn khiến cho tôi cảm thấy lo lắng cho Long Quốc mà thôi. Giới võ đạo của Long Quốc quá mạnh. Chỉ dựa vào các ông duy trì trật tự thì thực sự là miễn cưỡng quá. Tôi là long soái của Long Quốc cũng nên góp một phần sức lực mới đúng. Vì vậy tôi muốn cung cấp Bát Hoang Đan cho Long Tổ, giúp tạo ra một đội quân siêu việt để đảm bảo sự thái bình cho giới võ đạo nước nhà. Chỉ là không biết đội Long Tổ có hứng thú hay không”.

“Sao lại không? Thần đan mà, có khi cầu cũng không thể có được”.

Trương Quân vội vàng vỗ ngực: “Tướng Lâm, giờ tôi sẽ gọi điện cho tướng Trần để báo cáo. Hi vọng ông ấy sẽ đồng ý”.

“Được. Nhưng tôi nghĩ ông vẫn nên hỏi cho rõ thì hơn. Thuốc này không phải cho không. Giá thành cũng không hề rẻ”.

“Thuốc này có giá bao nhiêu”, Trương Quân thận trọng hỏi.

“Tôi không kiếm tiền của các ông. Tôi lấy giá vốn thôi. Một tỷ tệ một viên”, Lâm Chính nói.

“Một tỷ tệ”, Trương Quân suýt ngất. Mã Hải cũng phải nhìn chăm chăm Lâm Chính. Cuối cùng thì ông ta cũng đoán ra được kế hoạch của anh.

Lâm Chính vừa rồi nói là tự bỏ tiền ra, thực ra là lấy tiền từ Long Quốc mà. Thế nhưng nói gì thì nói, trong khoảng một thời gian ngắn có thể gom được nhiều tiền như vậy thì cũng chỉ có thể là nhà nước mà thôi. Xem ra thần y Lâm đã có ý này từ lâu.

“Giá cao à?”

“Không cao…không cao”, Trương Quân vội vàng lắc đầu.

Một viên đan dược có thể tạo ra được một chiến sĩ siêu cấp như thế thì một tỷ tệ rõ ràng là giá thấp rồi. Nếu lấy viên đan dược này ra đấu giá thì giá của nó vượt xa cả một tỷ tệ. Tuy nhiên điều kiện tiên quyết là thứ thuốc này phải có hiệu quả đúng như Lâm Chính nói.

“Tướng Lâm, tôi sẽ báo cáo với tướng Trần để ông ấy quyết định”, Trương Quân nói.

“Được, ông đi đi”, Lâm Chính nói.

Trương Quân gật đầu, lập tức lấy điện thoại ra bước tới phòng bên cạnh và gọi điện cho người phụ trách cao nhất của Long Tổ - Trần Chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK