Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tàn Ma rất thích cảm giác này.

Cảm giác được giày vò người khác.

Ông ta luôn tin rằng quan sát một người lúc họ đau đớn nhất tuyệt vọng nhất là có thể hoàn toàn nhìn thấu họ.

Nhìn thấu kẻ khác chẳng phải là một niềm vui hay sao?

Tần Linh nằm trên mặt đất, không ngừng run rẩy.

Cơn đau dữ dội khiến cô gần như ngất đi.

Nhưng cô vẫn giữ được ý thức và khó nhọc nhìn về phía bóng dáng kia.

"Anh Lâm... Mau...Mau chạy đi... Mau lên..."

Giọng nói yếu ớt của cô vọng tới

Nhưng vào giây tiếp theo.

Bịch!

Tàn Ma lại giậm mạnh một cái nữa vào mắt cá chân của cô.

Lực khổng lồ trực tiếp nghiền nát mắt cá chân của Tần Linh.

"Á!!!"

Cơn đau kinh hoàng lại ập đến.

Tần Linh mồ hôi lạnh đầm đìa, răng sắp nghiến nát đến nơi và cũng sắp ngất đi.

"Ai cho phép cô bảo hắn chạy đi?"

Tàn Ma trịch thượng nhìn xuống Tần Linh đang nằm trên mặt đất, lạnh lùng nói: "Cô sẽ là vật trang trí của tôi, vật phẩm của tôi. Còn hắn là con mồi của tôi, tôi sẽ không cho phép vật phẩm của tôi khiến con mồi của tôi chạy mất!"

Nói xong ông ta lại đạp vào bụng Tần Linh một cái.

Phụt!

Tần Linh nôn ra máu, gần như không còn sức lực.

Bóng người không nói chuyện, lao nhanh về phía đó.

Tà khí bạo ngược gào thét xung quanh anh như một cơn lốc.

"Muốn cứu cô ta? Vậy thì mày phải hành động nhanh lên! Bây giờ, tao sẽ lột da cô ta ra trước! Để cho bầu không khí nóng lên một chút!"

Tàn Ma mỉm cười, lập tức vươn tay chộp lấy Tần Linh.

Tay chân của Tần Linh yếu ớt buông thõng xuống đất, không còn sức lực để chống cự.

Tàn Ma lập tức duỗi ra năm ngón tay, siết chặt lấy cổ Tần Linh, móng tay sắc bén đâm vào làn da trắng nõn của cô.

Chỉ cần ông ta đột ngột dùng lực kéo xuống, da của Tần Linh sẽ bị hắn ta lột sạch.

Nhận thấy có điều không ổn, bóng người lập tức tăng tốc lao tới.

Vút vù vù!

Gần như cùng lúc, bốn ma nhân mạnh mẽ lao ra từ bên cạnh Tàn Ma và chặn bóng người kia lại.

Tuy nhiên, bốn ma nhân vừa đến gần.

Đột nhiên!

Bụp! Bụp! Bụp! Bụp!

Cơ thể của chúng bị nổ tung trong không khí loãng, biến thành bốn màn sương máu và tiêu tan trong không khí.

"Cái gì?"

Mọi người đều bị sốc.

Tàn Ma cũng không khỏi hít sâu một hơi.

Ông ta không dám do dự, lập tức dùng sức lột da Tần Linh ra.

Nhưng cánh tay vẫn chưa kịp kéo xuống dưới.

Bịch!

Bóng người kia trực tiếp hất Tàn Ma lên không trung, đồng thời một tay ấn vào ngực ông ta, ép cho ông ta đập vào tòa nhà phía sau.

Rắc!

Toà nhà phát nổ và đổ sập ngay tại chỗ.

Bụi mù mịt.

Mọi người vây lại xung quanh.

Sau khi lớp bụi lắng xuống, có một bóng người đáng sợ đang bóp cổ Tàn Ma bằng một tay, khuôn mặt tràn đầy tà khí đáng sợ đang dán chặt vào mặt ông ta.

Đôi mắt đỏ như máu và hung ác nhìn thẳng vào mắt Tàn Ma.

Tàn Ma toàn thân căng thẳng, da đầu không tự chủ được mà tê dại đi.

Nhìn vào đôi mắt đầy tơ máu này, trong lòng ông ta dâng lên một cảm giác sợ hãi.

Sao có thể như vậy được? Trên đời này, không kẻ nào có thể khiến Tàn Ma này cảm thấy sợ hãi!

Ngay cả đạo chủ cũng không thể!

"Cút đi!!"

Tàn Ma có chút tức giận, lập tức dùng con dao trên tay hung hăng nhắm vào phần đầu của người trước mặt.

Nhưng con dao trong tay còn chưa kịp chém xuống, người kia đột nhiên vung cánh tay lên.

Vút!

Tàn Ma lại bay ra ngoài, đập vào cánh cổng dày và cứng của cấm địa như một viên đạn.

Rầm!

Cổng cấm địa bị phá ngay tại chỗ.

Tất cả Thiên Ma Đạo Nhân và người của tộc Ẩn Ma đều sững sờ.

"Cánh cổng... thực sự bị đập thành từng mảnh sao?", trưởng thôn ngơ ngác nói.

"Làm sao có thể? Vừa rồi chúng ta mấy trăm đại ma cùng nhau liên thủ, cũng không phá được cánh cửa này. Người này tại sao lại đập nát được cánh cửa?"

"Thực lực của người này rốt cuộc mạnh đến mức nào?"

Thiên Ma Đạo Nhân chết lặng.

"Tàn Ma đại nhân!"

Một số người định thần lại, hét lớn rồi vội vã lao tới.

Bọn họ nhìn thấy Tàn Ma lảo đảo đứng lên từ chỗ cánh cổng bị phá vỡ.

Ông ta cảm thấy đau đầu chóng mặt và cơ thể như muốn rã rời.

Khi Tàn Ma tỉnh táo lại, bóng dáng đáng sợ đằng kia đang đi về phía ông ta.

Tàn Ma thở dốc, lập tức hét lớn: "Giết hắn!"

"Giết!"

Các Thiên Ma Đạo Nhân xung quanh cùng lao về phía trước.

Tuy nhiên, đám người này vẫn không thể ngăn cản người đang đi đến.

Xung quanh bóng người kia, tà khí tựa hồ càng trở nên sống động, trực tiếp hóa thành những thanh phong đao lớn, chém về phía lũ Thiên Ma Đạo Nhân đang lao tới.

Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt...

Cơ thể của đám Thiên Ma Đạo Nhân kia đều bị xé vụn, ngay cả khi một số người cố gắng chống lại bằng khiên khí và vũ khí của mình thì vẫn không ăn thua. Tất cả sự phòng thủ của họ đều giống như tờ giấy trước lưỡi phong đao sắc bén.

Chẳng bao lâu sau, xung quanh người đàn ông đã trở thành núi xác và biển máu, giống như một cảnh tượng dưới địa ngục.

Trong số sáu trăm ma nhân đã lao tới, không một ai còn sống sót, tất cả đều bỏ mạng.

Tàn Ma sững sờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK