Mục lục
Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ Giang Thành cũng xem như ngọa hổ tàng long.

Thần Võ Tôn chưa nói, Thiên Tính Gia, tộc Ẩn Ma cũng vào ở, cả quân đoàn Long Huyền đóng quân ở đó, dù Thiên Ma Đạo có muốn động cũng phải cân nhắc.

Lâm Chính vốn nghĩ trưởng thôn sẽ phái người trầm ổn đi theo mình, không ngờ lại phái cô nhóc Tần Linh đi.

Từ biệt thôn Ẩn Ma, Lâm Chính hơi đau đầu dẫn theo Tần Linh đi máy bay về Giang Thành.

Dọc đường đi Tần Linh rất kích động, nhìn trái ngó phải, giống như đến một thế giới mới.

“Cô chưa bao giờ ra khỏi thôn sao?”, Lâm Chính mỉm cười hỏi.

“Có ra, nhưng cũng chỉ tới chỗ cách thôn không xa. Mặc dù tôi cũng có biết về những thứ ở giới thế tục nhưng rất ít khi thấy”, Tần Linh thở dài nói.

“Tộc Ẩn Ma lánh đời, đương nhiên không muốn bị thế tục quấy nhiễu. Thế tục nguy hiểm, trốn trong rừng sâu cũng là chuyện tốt”.

“Vậy vì sao anh Lâm không lánh đời?”, Tần Linh tò mò hỏi.

“Tôi?”, Lâm Chính sững người, ngay sau đó cười trừ: “Lánh đời? Đâu có dễ như vậy, có quá nhiều thứ không thể buông bỏ, có quá nhiều thứ vướng bận, đôi khi không phải cô muốn lánh đời là có thể lánh đời. Thế tục đeo bám lấy cô, làm sao cô có thể thoát ra được?”.

Tần Linh nghi hoặc, hiển nhiên vẫn không thể hiểu được.

“Nhắc tới, Tần Linh, cô chủ động yêu cầu trưởng thôn đi cùng tôi ra ngoài phải không? Cô không ở trong thôn chăm sóc bố cô mà đi theo tôi làm gì? Bố cô vẫn chưa khỏi hẳn đâu”.

“Là trưởng thôn bảo tôi đi, hơn nữa, vết thương của bố tôi cũng khỏi gần hết rồi. Y thuật của anh giỏi như vậy, thương tích của bố tôi đối với anh mà nói không phải chuyện nhỏ hay sao?”, Tần Linh cười đáp.

Lâm Chính bất lực cười cười.

“Đúng rồi, anh Lâm, không phải chúng ta cần tới Nam Thành à? Sao lại đi Giang Thành?”.

“Tôi phải quay về một chuyến, mấy ngày qua chắc đã chất đống rất nhiều việc, phải xử lý trước, nhân tiện gặp vợ tôi”, Lâm Chính nói.

“Vợ anh?”.

Tần Linh ngạc nhiên, ánh mắt sửng sốt, ngây ngốc nhìn Lâm Chính một hồi, sau đó mới mím môi, nhỏ giọng nói: “Hóa ra anh Lâm kết hôn rồi…”.

“Phải, chỉ là chuyện này rất phức tạp, thứ lỗi cho tôi không thể giới thiệu cô làm quen với cô ấy…”.

“Không sao, chắc chị dâu là một người rất xinh đẹp nhỉ?”, Tần Linh cười ngượng ngùng nói.

“Cô ấy là người đẹp nhất trên thế giới này”.

“Tốt quá…”.

Tần Linh cười cười, ánh mắt chất chứa sự hướng vãng và ngưỡng mộ.

Chẳng lâu sau, máy bay đã về đến Giang Thành.

“Chủ tịch Lâm, thật tốt quá, cuối cùng cậu đã bình an trở về!”.

Thấy Lâm Chính xuống máy bay, Mã Hải, Từ Thiên, Tào Tùng Dương, Nguyên Tinh đều rơm rớm nước mắt, tiến tới đón anh.

Mạn Sát Hồng đứng ở bên cạnh theo dõi cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng tầm mắt cô ta nhanh chóng dừng trên người Tần Linh tóc trắng áo đen ở phía sau Lâm Chính, sững người.

“Đặc trưng này… là người của tộc Ẩn Ma?”.

“Xem ra thần y Lâm đã đi đến tộc Ẩn Ma tìm cách giải độc”, Cùng Đao đứng bên cạnh nói.

“Cậu ta bản lĩnh thật đấy, đến tận tộc Ẩn Ma chưa nói, còn bắt cóc được một con bé của tộc Ẩn Ma về đây! Tôi nhớ tộc Ẩn Ma rất bài xích người ngoài! Sao cậu ta làm được vậy?”, Mạn Sát Hồng không tin nổi.

“Đúng là không tin nổi”, Cùng Đao cười khổ.

“Người của Thiên Ma Đạo?”.

Lúc này, Tần Linh đã chú ý đến Mạn Sát Hồng và Cùng Đao đứng phía bên kia, vẻ mặt trở nên căng thẳng, địch ý dâng cao, bày tư thế sẵn sàng chiến đấu.

“Ồ?”.

Mạn Sát Hồng nhíu mày, nhưng không để tâm cho lắm.

Mặc dù thực lực cô ta không bằng trước kia, nhưng đối phó với Tần Linh vẫn dư sức.

Tần Linh lại mặc kệ, giờ đây cô ta căm hận người của Thiên Ma Đạo hơn ai hết, không nghĩ ngợi gì mà tấn công…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
17 Tháng hai, 2024 14:36
Ra chương mới đi add, ngày/1 chương hơi ít!
?
17 Tháng hai, 2024 14:31
Add ra chương mới tiếp đi, ngày/1 chương chờ lâu quá!!!!! Tks!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK