Mọi người kinh hãi.
Vừa rồi cung chủ còn tràn đầy tự tin, nắm giữ mọi thứ, sao bây giờ lại lộ ra vẻ mặt đó?
“Máu? Cung chủ? Người sao vậy? Số máu dưới
đất... có vấn đề gì sao?”, Ngũ tôn trưởng cẩn thận hỏi.
“Các người không cảm thấy cậu ta đang cố ý làm đệ tử thiên cung chúng ta chảy máu sao?”, cung chủ hỏi.
“Cố ý?”.
Lời nói đó khiến bọn họ sửng sốt.
Còn có chuyện cố ý làm chảy máu?
Thật kỳ lạ.
Hai bên đã chém giết thì đương nhiên phải khiến bên kia đổ máu, ai không ôm mục đích giết
chết phe kia mà chiến đấu chứ?
“Cung chủ, chúng tôi không hiểu cho lắm”, Trịnh Thông Viễn nói.
“Chẳng lẽ mọi người không nhìn ra sao? Người đeo mặt nạ đó cứ dùng châm bạc đâm vào huyết quản động mạch của đệ tử thiên cung chúng ta, thật ra cách làm này trong thời gian ngắn sẽ không đến mức chết người, thậm chí một vài người ý chí kiên định vẫn có thể cố nén đau tiếp tục tấn công! Thủ đoạn như vậy muốn giết người chẳng phải quá chậm chạp sao? Rõ ràng cậu ta có thủ đoạn tốt hơn để dồn những đệ tử này vào chỗ chết, nhưng cậu ta lại không dùng, thế còn không đáng nghỉ?”, cung chủ hạ giọng nói.
Mọi người nghe thế đều gật đầu. “Đúng là đáng nghỉ”.
“Hơn nữa, người này đưa khí vào châm bạc, dùng khí dẫn châm bạc đâm thủng huyết quản của đệ tử, làm vậy sẽ tiêu hao rất nhiều khí. Việc làm không có ích lợi như vậy chắc chắn có mục đích! Tôi đoán cậu ta đang có mưu kế gì đó”, Mạc Tâm cung chủ nói.
“Cung chủ cho rằng cậu ta đang có âm mưu?”, có người cẩn thận hỏi.
Mạc Tâm cung chủ suy tư, sau đó lại nhìn máu trên mặt đất, nói: “Tôi lo là... người này định dùng Huyết La Châm Quyết!”.
“Cái gì? Huyết La Châm Quyết?”. Mọi người kinh hãi.
“Không thể nào! Chắc chắn không thể nào! Cung chủ! Đó là châm quyết trong truyền thuyết, không ai học được, sao người đó có thể sử dụng Huyết La Châm Quyết? Người nhất định nhìn lầm rồi!”, Trịnh Thông Viễn hoàn hồn lại, liên tục la lên, khó mà chấp nhận nổi.
“Nghe nói Huyết La Châm Quyết có sức mạnh hủy diệt đất trời, dùng châm bạc làm vật dẫn hút máu của nghìn người, uy lực vô biên, một khi thi triển không ai có thể địch lại... Nhưng muốn học được Huyết La Châm Quyết cực kỳ khó khăn, đến nay tôi chưa nghe nói có ai học được. Có người nói châm quyết này thật ra không tồn tại... Có lẽ từ đầu tới cuối chỉ là một lời đồn...”, Ngũ tôn trưởng nhìn chäm chằm Lâm Chính đang bị bao vây, lẩm bẩm.
Lúc đó, một giọng nói hờ hững vang lên.
“Huyết La Châm Quyết không phải lời đồn, nó thật sự tồn tại, thậm chí... tôi đã từng nhìn thấy Huyết La Châm Quyết!”.
Giọng nói đó vang lên, tất cả mọi người kinh ngạc.
Đưa mắt nhìn lại, người nói chuyện lại là Nhị tôn trưởng.
“Ồ? Nhị tôn trưởng! Ông đã thấy được Huyết La Châm Quyết?”, Trịnh Thông Viễn nhíu mày.
“Cũng không phải là thấy được người thật, mà là nhìn thấy hình vẽ. Bảy năm trước, tôi từng đi vào một động phủ của ẩn sĩ ở vùng cực hàn Bắc Hải thu thập thảo dược, nhìn thấy vài bức vẽ về Huyết La Châm Quyết. Nhưng động phủ đó đã từng có người đi qua, mấy bức vẽ đó vì quá lâu năm mà rất cũ nát, tuy không hoàn chỉnh nhưng tôi vẫn nhận ra được!".
“Vậy cái người đó dùng có phải là Huyết La Châm Quyết không?”, Ngũ tôn trưởng lập tức hỏi.
Nhị tôn trưởng quan sát, lắc đầu: “Không giống, nhưng tương tự!”.
“Tương tự?”.
“Đúng như cung chủ nói, Huyết La Châm Quyết dùng châm làm vật dẫn hút máu của nghìn người, có được sức mạnh của nghìn người. Nhưng cậu ta không chỉ làm một nghìn người bị thương, hơn nữa... Huyết La Châm Quyết phải hút máu xương, cậu ta không rút máu xương... dù có sử dụng Huyết La Châm Quyết cũng không thể thành công”, Nhị tôn trưởng nói.
“Vậy rốt cuộc cậu ta đang làm gì?”. Mọi người nghi hoặc hỏi.
“Dù cậu ta có đang làm gì, chắc chắn cậu ta có mục đích, không thể kéo dài thêm nữa!".
Mạc Tâm hít sâu một hơi, chắp hai tay sau lưng, cất bước đi về phía Lâm Chính.
Mọi người kinh ngạc. Mạc Tâm.... định ra tay?
Đúng lúc đó, trong cơ thể Lâm Chính đột nhiên bùng lên một mảng khí màu máu.
Số khí máu đó hóa thành sóng xung kích, lan ra xung quanh.
Các đệ tử đang lao tới xung quanh không kịp đề phòng, bị số khí máu đó đánh bay, ngã xuống đất, toác đầu chảy máu.
“ờm
Mạc Tâm sửng sốt.
Lâm Chính đột nhiên rút châm bạc ra lần nữa, đâm lên người.
Vùi
Khoảnh khắc châm bạc vào cơ thể, một luồng khí ý đi thẳng vào thất khiếu của anh, sau đó tràn lên đỉnh đầu khiến mái tóc dài anh tung bay, vô cùng quỷ dị.
Ục ục...
Máu trên mặt đất đột nhiên dâng tràn, sau đó số máu kia bay tới giống như rồng hút nước, tràn về phía châm bạc cắm trên người anh.
“Đây là... châm dẫn máu? Chẳng lẽ người này... thật sự đang thi triển Huyết La Châm Quyết?”, một điện chủ la lên.
“Châm dẫn máu?”.
“Trời ạ! Huyết La Châm Quyết? Thật sự là Huyết La Châm Quyết sao?”.
“Tiêu rồi!”. “Lần này phải làm sao đây?”.
Người của thiên cung Trường Sinh đều hoảng loạn.
Không ngờ người này lại biết châm quyết trong truyền thuyết?
Nhưng Nhị tôn trưởng lại nhìn chằm chằm một lúc lâu, khẽ giọng hô: “Không! Người này không phải đang dùng Huyết La Châm Quyết!”.
“Nhị tôn trưởng, ông nói gì?”, Ngũ tôn trưởng ngạc nhiên.
Không đợi Nhị tôn trưởng giải thích, sắc mặt của Mạc Tâm cung chủ ở bên này đã cực kỳ tái nhợt, lẩm bẩm: “Đúng là cậu ta không dùng Huyết La Châm Quyết... Cậu ta... Cậu ta... Cậu ta dùng... một châm quyết còn đáng sợ hơn, thâm sâu hơn Huyết La Châm Quyết... Thiên Ma Châm Quyết...”.
Bà ta dứt lời, mọi người đều kinh hãi.
“Thiên Ma Châm Quyết?”.